Chương trước
Chương sau
Chương 615:
“Sáng sớm hôm nay, ngôi sao nổi tiếng quốc tế Cố Hàm Yên đã đăng dòng trạng thái sắp kết hôn trên facebook, rất nhanh… Bên truyền thông của tập đoàn LK cũng chia sẻ cái tin này, càng chứng minh trước đây cô ấy cùng tổng giám đốc Mộ Tấn Dương của tập đoàn LK…”
Thím hộ lý thấy cô nhìn chằm chằm vào màn hình TV, dáng vẻ run rẩy nên đã quan tâm hỏi: “Cô Diệp, cô không sao chứ? Có cần tôi gọi bác sĩ không?”
Diệp Du Nhiên hé miệng, thử mấy lần mới nói được một câu hoàn chỉnh: “Thím… nói cho tôi biết, tin tức đó nói cái gì…”
Cô nhìn chằm chằm vào màn hình, nghi ngờ bản thân mình nghe nhầm.
“Hả?”
Thím hộ lý liếc qua màn hình TV, đầu có chút mơ hồ, nhưng vẫn thành thật nói: “Tin tức nói tổng giám đốc của tập đoàn LK sắp kết hôn với ngôi sao nổi tiếng quốc tế, cái gì facebook… Tôi cũng không hiểu rõ lắm…”
Cố Hàm Yên đăng tải dòng trạng thái sắp kết hôn lên facebook, bên truyền thông của tập đoàn LK cũng chia sẻ cái tin này của cô ta, điều này nói rõ cái gì, Diệp Du Nhiên hiểu hơn ai hết.
Thế nhưng, chuyện này khiến cô sao có thể tin được chứ?
Thím hộ lý còn đang luyên thuyên cái gì đó, Diệp Du Nhiên đã hoàn toàn nghe không lọt nữa, trong đầu của cô đều là tin tức sắp kết hôn của Mộ Tấn Dương và Cố Hàm Yên.
Cô không tin!
Nhất định là tin tức giả!
Cô muốn gặp Mộ Tấn Dương, cô muốn gặp anh ngay bây giờ!
Cô không quan tâm trên người mình còn mặc quần áo bệnh nhân thì lập tức chạy ra ngoài.
Kết quả lại đụng mắt Phong Hải mới đến.
Phong Hải thấy bộ dạng dần mất kiểm soát của cô thì đưa tay ra cản cô lại: “Làm sao thế?”
“Tôi muốn đi gặp Mộ Tấn Dương.” Nói xong, đáy mắt của cô đong đầy nước mắt nhưng chưa có rơi.
Sắc mặt của Phong Hải hơi tối đi, mày kiếm hơi nhíu lại: “Làm loạn, cháu bây giờ nên ở trên giường nghỉ ngơi.”
“Anh không để tôi xem TV, nhưng tôi đã xem được tin tức đó rồi, tôi muốn đi hỏi anh ấy, anh ấy sẽ không kết hôn với Cố Hàm Yên đâu!”
Nước mắt của Diệp Du Nhiên cuối cùng cũng lăn dài trên má, ánh mắt của cô chứa lời cầu khẩn.
Cô không ngừng lắc đầu, mặt mày ướt đẫm nước mắt, giống như một đứa bé không tìm được đường về nhà, nhìn trông rất đáng thương.
Phong Hải thấy cô khóc nức nở như thế thì cũng nhượng bộ.
Hai giây sau, anh ta trầm giọng mở miệng: “Đi thay quần áo, cậu dẫn cháu đi tìm cậu ta.”
Sau đó, Diệp Du Nhiên vội vàng quay trở lại phòng bệnh nhờ thím hộ lý thay giúp bộ quần áo.
Những gì xây dựng trong lòng mặc dù đã có chút sụp đổ nhưng cuối cùng còn có chút lý trí mà kiên trì, cô bây giờ một lòng muốn đi tìm Mộ Tấn Dương cho nên ngaon ngoãn đi thay quần áo.
Thím hộ lý lấy cho cô mũ và khăn len, sau khi che chắn trước sau thật kỹ càng xong thì mới để cô đi ra.
Phong Hải hơi mím môi, dường như đang trầm tư một vấn đề gì đó, thấy Diệp Du Nhiên đi ra thì cũng không có nói gì.
Anh đích thân lái xe chở cô về vịnh Vân Thượng.
Trên đường đi, Diệp Du Nhiên siết chặt hai tay, mặt mày rất thấp thỏm, cả người giống như kéo căng ra vậy.
Phong Hải bỗng nhiên mở miệng hỏi cô: “Mộ Tấn Dương là ba của đứa bé?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.