Chương trước
Chương sau
Chương 539:
Bùi Chính Thành bất ngờ: “Có chuyện gì thì nói đi, cô đừng cười.”
Nụ cười của cô đáng sợ như của Mộ Tấn Dương.
“Chính là… Mộ Tấn Dương nói tối nay muốn dẫn tôi đi gặp một người quan trọng, thế nhưng anh ấy lại không nói với tôi anh ấy muốn dẫn tôi đi gặp ai, tôi có chút căng thẳng…”
Diệp Du Nhiên hai tay nắm chặt ly nước, trên mặt xuất hiện tia bất an.
“Tấn Dương cậu ta muốn dẫn cô đi gặp…” Bùi Chính Thành nói đến đây thì đột nhiên ngừng lại.
Diệp Du Nhiên trong lòng thì vui mừng, cô đoán chắc Bùi Chính Thành biết mà.
Cô hơi cau mày, trên mặt vẫn bất an: “Anh có thể nói cho tôi biết, anh ấy muốn dẫn tôi đi gặp ai không, thần thần bí bí, khiến tôi rất lo lắng.”
Thần sắc trên mặt của Bùi Chính Thành trở nên nghiêm túc hơn, có chút hoài nghi nói: “Cậu ta thật sự muốn dẫn cô đến gặp người đó?”
“Đó là đương nhiên, tôi lừa anh làm gì!” Diệp Du Nhiên nói dối anh ta.
Bùi Chính Thành chăm chú nhìn cô, rồi suy nghĩ một lát, mở miệng nói: “Tôi nói cho cô rồi, cô lập tức rời đi, không được làm phiền chúng tôi nữa!”
“Được!”
Diệp Du Nhiên đồng ý rất nhanh, Bùi Chính Thành cũng trở lời rất sảng khoái: “Người mà cậu ta muốn dẫn cô đi gặp chính là ông ngoại của cậu ta.”
Ông ngoại của Mộ Tấn Dương?
Trên mặt của Diệp Du Nhiên lóe lên một loạt những suy nghĩ, rồi ngạc nhiên nhìn anh ta: “Ông ngoại anh ấy là người như thế nào? Tính khí ra sao?”
Cô che giấu rất tốt cho nên Bùi Chính Thành lúc này vẫn không có phát hiện Diệp Du Nhiên đang moi tin từ anh ta.
Trong lòng anh ta chỉ muốn làm sao cho Diệp Du Nhiên nhanh chóng rời đi, đừng làm phiền anh ta và An Hạ nữa, lại nói: “Cô gặp rồi thì sẽ biết.”
Nghĩ một lát, rồi lại bổ sung thêm một câu: “Người già mà, ít nhiều cũng có chút khó tính.”
Đó chính là tính khí không tốt rồi.
Diệp Du Nhiên hỏi vài điều rồi thôi, sợ bị Bùi Chính Thành nghi ngờ.
Cô nói lời cảm ơn với Bùi Chính Thành: “Cảm ơn anh đã nói cho tôi những điều này, nếu không đến tối nay khi tôi gặp mặt ông ngoại của anh ấy thì không biết nên nói gì, thế không phải sẽ trở nên trò cười sao.”
“Không cần khách khí như vậy, mọi người đều là bạn bè, nên giúp đỡ lần nhau.” Bùi Chính Thành mỉm cười, còn giả vờ muốn rót cho Diệp Du Nhiên ly nước.
Diệp Du Nhiên bật cười, sau khi uống xong ly nước này thì cô đứng dậy nói: “Vậy tôi không làm phiền anh và An Hạ nữa, tôi sẽ gọi điện bảo với cậu ấy là tôi có việc gấp phải đi trước.”
Nói xong Diệp Du Nhiên cầm túi rời đi.
Bước chân vội vàng, giống như có việc rất gấp.
Bùi Chính Thành khẽ huýt sáo, chờ đợi An Hạ quay lại.
Anh nhấc ly nước định uống thì bỗng nghĩ đến một vấn đề.
Dựa theo tính cách của Mộ Tấn Dương, anh nếu như muốn dẫn Diệp Du Nhiên đi gặp ông ngoại của anh, lại không muốn để cô biết là gặp ai, căn bản không thể nói là muốn đi gặp một người được.
Anh nhiều nhất sẽ tùy tiện tìm một lý do, dẫn cô đến đó.
Bùi Chính Thành giật mình liền bị sặc nước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.