Chương 101:
“Không biết nấu ăn chứ gì, nếu cậu có khả năng thì đừng có ăn.” An Hạ chắc là đang giặt giũ, có tiếng nước ở bên kia.
“An Hạ ngoan, cậu là tốt nhất…”
An Hạ bị cô vướng vào đến mức chỉ có thể hứa: “Ok ok, ngày mai mình sẽ đến.”
…
Sáng hôm sau An Hạ cũng đến, nhưng một ‘tên vướng víu’ cũng đến theo.
“Bùi Chính Thành?”
Diệp Du Nhiên quay sang nhìn An Hạ: “Chuyện gì thế?”
An Hạ nói răng rắc: “Lúc tớ gặp hai tên không ra gì trên đường, anh ấy đã giúp tớ đấy. Anh ấy nghe nói tớ đến nhà cậu chơi, thế là nài nỉ ỉ ôi đòi đi theo…”
“Tôi năn nỉ ỉ ôi đòi đi theo? Ngực nhỏ, đây là thái độ của cô đối với ân nhân cứu mạng mình đó à?” Bùi Chính Thành đưa tay ra ấn lên đầu An Hạ.
Bùi Chính Thành vóc người cao to, bàn tay lại dài, An Hạ không cao mà tay chân cũng chẳng đủ dài. Lúc bị Bùi Chính Thành ép đầu như thế, cô có giương nanh múa vuốt kiểu gì cũng chẳng thể chạm vào được Bùi Chính Thành, điều này khiến hành động của cô trông thật buồn cười.
“Ngực nhỏ, tôi không thể ngờ tay cô lại ngắn thế, hahaha!” Bùi Chính Thành liều lĩnh chế nhạo An Hạ.
Diệp Du Nhiên trông cũng cảm thấy buồn cười, nhưng cô vẫn phải đứng về phía người bạn thân nhất của mình. Cô gọi với ra sau Bùi Chính Thành: “Mộ Tấn Dương.”
Bùi Chính Thành ngay lập tức thả An Hạ ra, nhảy một bước thật dài: “Tấn Dương?”
Nhìn lại, anh ta chẳng thấy ai cả rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-bi-an-sieu-quyen-luc/391419/chuong-101.html