Chương 56:
Giọng của anh nhẹ nhàng ôn hòa, giống như anh không bao giờ biết nổi giận là gì.
Diệp Du Nhiên ngước mắt nhìn anh, mắt cô lộ rõ vẻ hoang mang và bất lực: “Tôi muốn ăn thịt bò xào hành, phải thật cay vào.”
“Em bây giờ không thể ăn đồ cay.” Anh đưa tay vuốt nhẹ chỗ băng bó trên đầu cô: “Vì vết thương trên đầu em vẫn chưa lành, em phải đợi đến khi khỏe hẳn rồi mới được ăn.”
“Dạ, vậy ăn gì cũng được.” Diệp Du Nhiên co chân lên, đặt cằm vào giữa hai đầu gối, thân hình gầy gò của cô cuộn thành một hình tròn.
Mộ Tấn Dương nhìn thoáng qua, như hiểu được điều gì, đưa tay kéo cô đứng dậy: “Bây giờ tôi làm cơm, em qua đây phụ tôi, như vậy chúng ta mới có thể được ăn sớm hơn.”
Diệp Du Nhiên gật đầu: “Dạ.”
Hai người đi vào bếp.
Mộ Tấn Dương kêu Diệp Du Nhiên lấy rau thì cô lấy rau, kêu cô lấy đĩa thì cô đi lấy đĩa.
Hoàn toàn là kêu cái gì làm đúng cái đó.
Mộ Tấn Dương nhìn cô vẫn như người mất hồn, giọng nhẹ nhàng nói: “Đưa cho tôi cái đĩa, rửa sạch, lấy khăn lau khô.”
“Dạ.” Diệp Du Nhiên dạ một tiếng, rồi nhón chân lấy cái đĩa trên kệ tủ.
Mộ Tấn Dương cắt xong quả cà rốt, nhìn thấy cô đang nhón chân khó khăn để lấy đĩa, anh tiến lên phía trước đến sau lưng cô, đưa tay lấy đĩa.
Sau đó đến tay cô: “Rửa sạch cho tôi.”
Diệp Du Nhiên gật đầu, đưa tay đón lấy đĩa từ tay anh.
Mộ Tấn Dương giật cánh tay lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-bi-an-sieu-quyen-luc/391378/chuong-56.html