Tôi vẫn mỉm cười: "Tiền trong két sắt tôi lấy hết rồi. Yên tâm, phần tiền dưỡng lão của bố mẹ anh tôi sẽ để lại, nhưng biệt thự với xe hơi của ả bồ nhí kia, cùng tất cả những gì anh cho cô ta, tôi sẽ đòi lại hết."
Tôi nhẹ nhàng vuốt tóc hắn, như cái cách tôi vẫn làm khi chúng tôi còn yêu nhau.
"Để tôi đoán nhé, anh có làm xét nghiệm ADN với con bé đó chưa nhỉ? Chắc là chưa, dù sao hai người cũng giống nhau quá mà."
Tôi giả vờ suy nghĩ một lát rồi cười phá lên.
“À mà này, tôi đoán Tần Mộng Nhu lại có bầu rồi đấy, thế thì càng khỏi cần xét nghiệm ADN làm gì."
Kỷ Hoài Kha hoảng sợ đưa tay định gỡ mặt nạ dưỡng khí ra, tôi liền giữ tay anh lại.
"Vậy thì, làm sao chứng minh được chúng là con anh? Không phải con anh, thì đừng hòng đòi chia gia tài của anh từ tay tôi."
Giọng tôi tuy nhỏ, nhưng từng câu từng chữ đều rành rọt, đanh thép.
Tôi nhẹ nhàng vỗ vào mu bàn tay anh ta: "Phải rồi, anh từng bảo với bạn anh rằng tôi mưu mô, thủ đoạn lắm mà, đúng không? Vậy nên tôi cũng không thể phụ lòng đánh giá của anh được. Đáng tiếc là sau này anh sẽ không được chứng kiến những màn kịch hay ho khi tôi đối phó với ả bồ nhí và đám bạn của anh nữa. Yên tâm, tôi sẽ sống thật tốt, anh cứ an tâm mà nhắm mắt xuôi tay đi."
Kỷ Hoài Kha tắt thở ngay trước mắt tôi. Chết rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-bac-menh-cua-toi/3742242/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.