Vậy thì người đáng bị tát chính là tôi. Sau khi bước qua được bước đầu tiên đau lòng này, tâm trạng tôi cũng bình thản hơn rất nhiều.
Vì vậy, khi nhìn thấy chiếc camera mini trong phòng sách ghi lại cảnh Kỷ Hoài Kha mở ngăn bí mật trong két sắt, để lộ những thỏi vàng, đồ trang sức lấp lánh và cả xấp tiền mặt bên trong, tôi cũng không còn thấy khó chấp nhận như vậy nữa.
Tôi chưa bao giờ nhìn thấy những tài sản này, càng không biết đến sự tồn tại của chúng. Vì vậy, tôi không nghĩ rằng Kỷ Hoài Kha sẽ để lại những thứ này cho tôi.
Chẳng lẽ trước giờ anh ta luôn cẩn thận giấu giếm tôi, đến khi sắp c.h.ế.t mới đột nhiên lôi hết ra để làm tôi choáng váng: "Vợ ơi, nhìn này! Đây là bất ngờ anh dành tặng em trước khi chết!"
Ha ha...
Tôi chẳng thể nào cười nổi.
Anh ta có vẻ đang đau đầu không biết phân chia số tài sản này như thế nào, cứ viết viết, vẽ vẽ trên giấy rồi lại cáu kỉnh xé nát, ném vào thùng rác.
Tôi nghĩ bất cứ ai vào lúc này cũng sẽ cảm thấy bực bội như vậy. Nắm trong tay nhiều tiền của như thế, nhưng bản thân lại sắp chết, trong lòng làm sao có thể bình tĩnh cho được?
Tôi lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt, lòng tràn ngập thù hận.
8
Đêm đó, Kỷ Hoài Kha ngủ lại phòng làm việc. Tôi tỏ ra rất chu đáo, không hề đến làm phiền anh ta. Sáng sớm hôm sau, anh ta ra khỏi nhà như thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-bac-menh-cua-toi/3742233/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.