Chương trước
Chương sau
Suốt đoạn đường đi bàn tay còn lại của anh nào chịu yên phận mà len lỏi vào bên trong quần áo của cô tìm kiếm nơi nhạy cảm nhất.
– Hoàng Thiên, anh quá đáng vừa thôi!- Cô không chịu nổi sự quấy phá của anh nên đành phải lên tiếng ngăn cản.
– Anh có làm gì quá đáng đâu nà, vợ của anh thì anh sờ mó có gì đâu mà sai!- Đôi mắt ẩn dưới chiếc kính răm nhưng cô vẫn biết được là đôi mắt anh vô cùng gian xảo.
– Bỏ em ra ….- Cô càng ngăn cản thì anh càng muốn trêu ghẹo đủ điều với cô.
Anh đành phải bỏ tay ra yên lặng lái xe thật nhanh về. Đối với cô hiện giờ về nhà là nỗi kinh hoàng đấy ước gì xe có thể hư ngay lúc này.
Nhưng ông trời không thấu hiểu lòng người mà cho người đàn ông điển trai này có cơ hội để trả đũa cô. Nhanh chóng chiếc xe đã đậu ngay trước cổng lâu đài.
Anh bước xuống xe đi vòng qua bên gái phụ bế cô từ trong xe đi ra mặc cho sự phản đối kịch liệt của cô gái nhỏ này.
– Bỏ em xuống Hoàng Thiên ….- Cô bị anh nhấc bổng lên nên theo sự phản xạ thì tay vòng qua cổ của anh để tìm điểm tựa không cho thân thể rơi xuống đất.
– Vật nhỏ, em định chạy trốn hả?- Nhìn thấu được tâm tư của cô gái này anh nhanh chóng dập tắt nó.
Cô như bị nói trúng tim đen lặp tức ngoan ngoãn chui rúc trong lòng ngực vạm vỡ của anh một phần cũng che đi sự ngượng ngùng đối với tất cả người hầu trong lâu đài.
Anh hài lòng khi thấy cô tạm thời không quấy nên liền bế cô lêu lầu 3 một cách nhanh chóng.
Mở cửa phòng đặt cô xuống chiếc giường lớn rồi đi lại khoá chặt chốt cửa.
– Ông xã …- Cô thật rất muốn thoát ra khỏi cái nơi này nhưng vô ích thôi hiện nay anh đang làm chủ ván bài này mà.
– Nhật Hạ khi nãy em hải hảo chiếu cố anh thì bây giờ anh phải hảo hảo chiếu cố lại cho em chứ nhỉ?- Vừa nói tay anh vừa tháo từng cái nút trêи áo sơmi đen ra.
Phút chốc thì áo đã rơi xuống mặt đất khi nào không hay rồi lại tới cọng dây nịch và …..
Anh đâu dễ dàng cho đôi môi cô rảnh rỗi liền áp môi mình xuống chiếm tiện nghi ngay lặp tức. Nụ hôn cháy bỏng hút cạn lý trí cà hơi thở của cô vào bên trong cổ họng anh.
Anh tham lam ʍút̼ lấy cái lưỡi thơm tho bên trong khoang miệng của cô, tận hưởng hương vị ngọt ngào như mật ong khiến bao con ong mê đắm đuối.
Nụ hôn này quá mãnh liệt khiến cô không tài nào mà kiểm soát nên chỉ mấy giây đã khiến cô đáp trả lại anh.
Sự đáp trả nhiệt tình từ người con gái mình yêu thương cành khiến cho kɧօáϊ cảm và lửa ɖu͙ƈ bùng cháy dữ dội.
Anh vừa hôn cô vừa thoát y ra tất cả mọi thứ vướng bận trêи cơ thể của cả hai, nhanh như chớp tất cả món đồ đèu rơi xuống sàn nhà.
Đẩy cô nằm xuống dưới giường anh đè lên thân thể trắng nõn như bông bưởi đang loã thể dưới thân mình. Đôi môi của anh chán chê anh đào mà len lõi xuống xương quai xanh của cô mà tha hồ hít thà mùi hương hoa linh lan có sẵn trêи thân thể cô.
Tay bắt đầu không yên phận tìm tòi xuống nơi tư mật thuộc riêng quyền sở hữu của cô mà ngang nhiên ra vào một cách tự nhiên.
– A … ưm … ưm …- Bị anh tấn công bất ngờ nên cô thét lên rồi đôi môi ấy lại chiếm tiện nghi.
Anh cảm thấy nơi đó đủ ẩm ướt nên nhanh chóng phân thân của anh tiến sâu vào bên trong không chút ngừng ngại.
Bên trong của cô vừa ẩm ướt vừa chặt chẽ khiến cho anh mê loạn không cách nào mà thoát ra được. Trêи thế giới nà chỉ có một mình cô làm cho anh phải say đắm, cô như thuốc phiện làm cho anh phải tự nguyện dâng hiến vào rồi khônh dứt ra được.
– Ông xã …. nhẹ chút … ưm …- Mỗi một lần luân động của anh đều đến tận cổ tự cung của cô khiến cho cô phải cầu xin.
Anh như muốn xuyên tạc vào tận sâu bên trong cô nhìu hơn nữa vì việc đó sẽ khiến anh cảm thấy là cô chỉ có thể nhớ anh và tâm trí luôn mang hình bóng của anh.
Bỗng nhiên anh không hề luân động nữa nhưng vẫn giữ nguyên phân thân của mình ở bên trong cô khiến cho cô cảm thấy khó chịu đến cùng cực.
– Ông xã …. – Cô khó chịu cất tiếng gọi anh, cảm giác này có thể coi là sự trừng phạt của anh dành cho cô.
– Em muốn gì nào vật nhỏ?- Anh thản nhiên trêu chọc cô, anh phải cho cô nếm thử việc đã có được thứ mình muốn lại khống làm gì được thì sẽ như thế nào.
– Em khó chịu …. ưm … ưm …- Cô ngượng đến chín cả mặt vậy mà anh vẫn cứ muốn trêu chọc cô đây không coi là hình phạt thì là cái gì hả?
– Em phải nói thì anh mới làm được chứ!- Anh cọ xát phân thân của mình vào bên trong cô một hai cái rồi lại im hơi lặng tiếng.
– Anh giúp em đi! – Cô thừa nhận khi nói ra câu này cô rất ngượng nhưng biết phải làm sao đây khi anh đang là người điều khiển lý trí của cô.
– Ngoan ….- Anh lặp tức luân động mạnh mẽ khiến cô đã cảm thấy dễ chịu hơn phân nào.
Cô phối hợp cùng anh khiến cho tâm tư của anh càng hào hứng hơn nữa. Cả hai người quấn quít nhau suốt 3 tiếng đồng hồ vì sự kϊƈɦ động nên anh quên mất phải bắn ra ngoài mà bắn vào bên trong cô.
Mặc dù trong cơn mệt mỏi cô vẫn cảm nhận được có dòng nước ấm áp chảy bên trong cô điều này khiến cô vui vẻ. Coi như trận đấu này cô cũng được lợi vì hiện nay cô đang ở trong thời kỳ không an toàn mà.
Anh nào mà dễ dàng tha cho cô cứ làm đi làm lại cho đến sáng mới chịu buông tha để cô an tâm vào giấc ngủ, cả hai thân thể không một mảnh vai che thân chỉ ẩn dưới cái mềm trắng dày ôm chặt lấy nhau mà cùng nhau vào giấc ngủ.
Hạnh phúc là thứ mong lung nó có thể đến và nó cũng có thể tự biến mất.
Anh chấp nhận đánh đổi tất cả đến có cô bên cạnh ngay cả tính mạng của anh.
—— Tâm sự ——
Hãy comment và like cho tớ biết nhé!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.