Tử Vương chở cô về nhà với tâm tư vui vẻ vì trả được thù của mình. Chiếc xe chạy mãi nhưng cô lại thấy được một người rất quen nên kêu Tử Vương dừng xe lại, bước xuống xe đi tới bên người đó:
– Alan, là anh?- Vóc dáng này cô nhớ mãi, người thầy mà cô luôn thần tượng đây mà
– Phải, lâu rồi không gặp em! Dạo này khoẻ không hả cô học trò của tôi?- Alan trêu đùa cô
– Em khoẻ! – Cô quay sang nói với Tử Vương
– Cậu về trước đi một xíu anh ấy sẽ chở tôi về!
– Nhưng …- Tử Vương có hơi e ngại về vụ việc này vì nếu như ông chủ mà biết được thì tiêu
– Cậu về trước đi! Đi thôi em mời anh ăn cơm.- Cô lâu lắm rồi mới gặp được Alan vì công việc của Alan lúc nào cũng bận cả.
Cả hai người đi tới cái quán ăn vỉa hè chuyên bán món Nhật rất thơm ngon.
– Vụ việc trước kia của Hoàng Thiên cho em xin lỗi nhé!- Cô vẫn còn rất áy náy khi nhìn thấy những vết thương trêи người của Alan.
– Không sao đâu, cũng do anh cả thôi! Là do anh phụ ơn của Hoàng Thiên để đi theo cảnh sát bán đứng cả giới hắc đạo này mà. Anh không trách được Hoàng Thiên đâu. Đừng áy náy nữa.- Alan đã tha thứ hết mọi tội lỗi mà anh gây ra vì người sai nhất trong chuyện này chính là Alan.
Nếu như ngày đó không phải vì lòng hờn ghen của mình mà phản bội lại tổ chức đi theo cảnh sát nhưng Hoàng Thiên vẫn giúp mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ba-dao-nghien-vo/1786187/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.