Sáng nay khi cô tỉnh giấc cũng là điều khó khăn, hạ thân đau ê ẩm xương cốt như rã rời vậy đó!
Nhưng quan trọng nhất là thân thể của cô bị anh ôm rất chặt muốn đi qua bế Bối Bối cũng khó nên đành phải lên tiếng:
– Hoàng Thiên, mau buông em ra!- Cô biết anh đã thức dậy nhưng vẫn cố tình muốn lừa cô rơi vào lưới à? Mơ đi
– Tại sao phải buông chứ? Vợ của anh thì anh được quyền ôm ai dám cấm!- Anh bá đạo tuyên thệ bảo cô thuộc riêng anh.
– Nè ….. buông ra! Em không có giỡn đâu Bối Bối thức dậy rồi đó.- Cô đẩy thân thể anh ra nhưng đáng tiếc càng làm thì càng vô ích vì thân thể anh khoẻ hơn cô nhìu.
– Em ngủ đi để anh đi xem con cho!- Anh biết co rất mệt vì ngày hôm qua anh rất cuồng dã nên muốn cho cô ngủ nhiều hơn nữa.
– Tại ai đã khiến em mệt?- Cứ mỗi lần nhớ tới cảnh ngày hôm qua đã khiến cô vừa thẹn vừa tức rồi.
Anh cười cười cho qua rồi đắp chăn lại cho cô, bước xuống giường đi tới bên Bối Bối nhỏ xinh đang đứng trong giường.
– Bối Bối, ba ôm!- Anh giơ hai tay lên bế con, cưng chiều nói
– Ma…. ma … – Tính đến nay thì Bối Bối cũng gần hai tuổi rồi nên cũng biết nói một chút ích.
– Ngoan để mẹ ngủ đi con gái!- Anh hiểu được ý của con nên liền không cho phép Bối Bối làm phiền đến cô nhưng không thể nặng lời vì cô sẽ trách anh.
Cứ mỗi lần mà Bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ba-dao-nghien-vo/1786180/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.