Phong Sở Mạc chậm rì rì tung ra một quả dụ hoặc, Phong Sở Mạc chưa từng nghĩ tới việc thật sự cải tạo Diệp Vi Vi thành bộ dáng linh tinh gì đó mà ngay cả chính mình cũng không quen biết.
"Thật sự?"
Diệp Vi Vi lập tức mở mắt ra, trong ánh mắt cô tất cả đều là đốm sáng lấp lánh.
"Anh đã lừa gạt em bao giờ chưa?"
Phong Sở Mạc vẫn duy trì biểu tình đạm nhiên trên mặt, nói. Miêu Linh phỉ nhổ, anh chừng nào thì đã thôi lừa gạt cái cô bé ngốc nghếch này.
Trải qua quá trình cò kè mặc cả, trừ mười mấy điều "quy củ" thích hợp được giữ lại, đại đa số "quy củ" khác, chỉ cần Diệp Vi Vi biểu hiện tốt đẹp, đều có thể huỷ bỏ, Diệp Vi Vi tỏ vẻ, Phong Sở Mạc kỳ thật cũng không phải người khó có thể cảm thông như vậy mà.
Tự cho là mình đã lấy được thành quả thắng lợi trọng đại, cô bé ngốc Diệp Vi Vi đã quyết đoán quên mất, rằng, mười mấy điều "quy củ" mà Phong Sở Mạc lưu lại chờ duyệt kia, cô cũng không cần thiết phải đi tuân thủ nha.
Đây chính là cái gọi là chào giá đầy trời, tại chỗ trả tiền, cũng là cái gọi là đánh một gậy lại cho một quả táo ngọt, Phong Sở Mạc cười nhìn Diệp Vi Vi vì một thắng lợi ho nhỏ mà cười như hoa nở, trong mắt kia, vẻ ngụy trang âm u lạnh lẽo lặng yên tan đi, tràn đầy trong đôi mắt đen sâu thẳm ấy, là một chút chiều chuộng và dịu dàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/3374603/chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.