Móng vuốt đang ngo ngoe rục rịch của Phong Sở Mạc rụt rụt, vừa cúi đầu, đã trông thấy tên nào đó đã xem kịch vui suốt nãy giờ, cho rằng trò hay là miễn phí chắc?
Quơ móng vuốt bắt lấy Miêu Linh lại đang cười nghiêng cười ngả, đưa đến trước mặt của Lý Giai Giai, pi một tiếng, dấu môi của Lý Giai Giai dính trên mặt Miêu Linh, một luồng khí lạnh băng từ môi chảy vào người, thân thể Lý Giai Giai run lên: "Tôi, tôi, vừa rồi hình như tôi hôn phải thứ gì đó rồi, nhưng không phải Andre đúng không?"
Cô ấy quay đầu nhìn Diệp Vi Vi, Diệp Vi Vi mở to hai mắt nhìn, trong lúc hoảng hốt, hình như cô đã nhìn thấy một bóng hình nho nhỏ như ẩn như hiện giữa Lý Giai Giai và Tiểu Hắc, cái trán toát mồ hôi: "Cậu lời rồi nhé, Giai Giai, trừ Andre, cậu còn có thể hôn phải ai nữa?"
Trong phòng chỉ có hai người một mèo, chả lẽ mình còn có thể vừa mới hôn phải Diệp Vi Vi? Lý Giai Giai bật cười vì sức tưởng tượng của chính mình, lắc đầu, bỏ qua chuyện vừa rồi, đang định không ngừng cố gắng để công lược Andre cao lớn đẹp trai, thì bên ngoài truyền đến tiếng ai đang gọi Lý Giai Giai.
Lý Giai Giai bảo Diệp Vi Vi chờ mình một chút, rồi vội vàng đi ra ngoài.
"Có chuyện gì?"
"Lại là người nhà kia, lần trước đều lên báo rồi, mà vẫn kiêu ngạo như vậy."
"Thật đáng thương"
Loáng thoáng nghe thấy tiếng nói chuyện biến mất từ bên ngoài phòng bệnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/3374274/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.