"Tại sao anh còn chưa chết!"
Diệp Vi Vi há hốc mồm, mà bên cạnh là những cô gái đang dùng ánh mắt nóng rực nhìn vào người đàn ông tuấn tú này, họ đều ném ánh mắt hình viên đạn vào cô, đặc biệt là Đào Nghệ, cô ta hận không thể nào đẩy Diệp Vi Vi ra, để tự mình bước lên.
"Em còn sống, thì làm sao anh có thể nào nguyện ý chết."
Phong Sở Ca ôm một bó hoa bách hợp trắng tinh trong tay, mỉm cười nói.
"Vi Vi, sao lại không giới thiệu cho biết anh này là ai vậy?"
Đào Nghệ càng nhìn Phong Sở Ca trong lòng càng cảm thấy phát ngứa, dù sao, xét cả về ngoại hình hay là khí phách, thì Phong Sở Ca cũng mạnh hơn Tiểu Khai, công ty mà cô vừa leo lên gần đây.
Ánh mắt của Đào Nghệ đảo qua một cái nút tay áo bằng kim cương sáng bóng trên cổ tay của Phong Sở Ca, sau đó lưu luyến nhìn chiếc đồng hồ cao cấp phiên bản giới hạn trên cổ tay anh ta một lúc, vuốt lên mái tóc của mình, cố ý để lộ ra chiếc cổ thon dài, chặn trước mặt Diệp Vi Vi: "Xin chào, tôi là bạn của Diệp Vi Vi, anh có thể gọi tôi là Đào Nghệ, hoặc Đào Đào, không biết phải xưng hô với ngài đây thế nào ạ."
Thấy mọi người đã nhìn sang đây rồi, Diệp Vi Vi mới định thần lại, mọi chuyện về biệt thự nhà họ Phong, đều không thể nào nói ở đây được, cô bèn nắm lấy tay của Phong Sở Ca, muốn kéo anh ta đi, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/2974406/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.