Chợt có tiếng chuông cửa vang lên, Diệp Vi Vi liền ra mở cửa, cô bỗng nhiên chớp chớp mắt, rồi cười ha ha, thầm nghĩ chắc chắn là ảo giác hoặc là do họ đi nhầm cửa, cho nên, phịch một tiếng, Diệp Vi Vi đã đóng cửa lại.
Sắc mặt của hai đồng chí cảnh sát bị nhốt ngoài cửa cứng đờ, đặc biệt là cái người trẻ tuổi, liền giơ tay lên, lần này, lại dùng sức mà bấm chuông cửa, đinh đong, đinh đong, mẹ nó còn kêu lớn cho nhiều người biết tới nữa!
Thân thể Diệp Vi Vi hơi run lên: "Tiểu, Tiểu Hắc, chúng ta thật ra cũng không có làm chuyện phạm pháp gì đâu há, ngoại trừ mày là yêu quái, chị gặp ma ở ngoài, thì chúng ta rất bình thường há, cho nên, đó tuyệt đối là đi nhầm cửa rồi!"
Có trời mới biết, thứ mà Diệp Vi Vi sợ nhất trên đời này không phải là yêu ma quỷ quái hay gì đó, mà chính là cảnh sát!
Mà cũng không biết tại sao, từ nhỏ Diệp Vi Vi đã sợ bộ đồng phục cảnh sát này, người ta rõ ràng là rất ngay thẳng, cô cũng không làm bất cứ điều gì vi phạm pháp luật, nhưng mà vẫn cứ sợ.
Phong Sở Mạc nhìn thấy nỗi sợ hãi thật sâu trong mắt của Diệp Vi Vi, dừng lại một chút, rồi nhanh chóng nhảy vào lòng của Diệp Vi Vi.
Trong lòng của Diệp Vi Vi rất ấm, còn cơ thể của con mèo đen thì rất lạnh, cái lạnh giá không có dấu vết của sự sống, nhưng Diệp Vi Vi cũng không nhận ra điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/2973455/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.