Edit: Ryal
Uông Sở Lương từng tưởng tượng ra rất nhiều trường hợp "vạch trần câu đố về thân phận" – ấm áp có, kích thích có, thậm chí đôi chút mạo hiểm cũng có.
Y vốn tưởng mình đã nắm giữ hết thảy trong tay, Lương Hiệt là đồ ngốc để mặc mình dẫn dắt.
Không ngờ cả hai đều chẳng thông minh.
Y đẩy đẩy Lương Hiệt: "Được rồi, sắp không kẹp được nữa rồi, dọn dẹp nhanh lên rồi còn về tắm rửa đi ngủ".
Lương Hiệt cũng chẳng ép y, trong cơ thể y còn cất giấu bí mật cơ mà, dùng dằng nữa là ướt quần quay về mất.
Hai người bò dậy khỏi đụn rơm khô, Lương Hiệt vừa thở ngắn than dài vừa dọn chiến trường hai người bày ra.
"Sau này đừng làm bậy ở đây nữa". Hắn cảm thán. "Chịch anh đã đủ mệt rồi mà xong xuôi còn phải dọn dẹp, tiêu hao nhiều thể lực quá, em đúng là chàng top thảm nhất trần đời".
Uông Sở Lương đứng đó kẹp mông cười: "Đáng đời em".
Lúc họ về, cha mẹ đều đã ngủ còn ông anh trai đang ngồi ngoài sân hút thuốc.
Uông Sở Lương bước vào bằng một tư thế vô cùng quái dị, chào hỏi gã, rồi giục gã đi ngủ sớm.
"Ngồi xuống nói chuyện đi". Uông Sở Sinh chỉ vào chiếc ghế nhỏ bên cạnh. "Con trai anh dạo này thế nào? Sắp thi đại học rồi đúng không?".
Uông Sở Lương nào dám ngồi xuống, ngồi là thứ trong mông chảy ra mất.
"Ai là con trai anh?". Y trừng mắt. "Con trai em mới đúng!".
Y thấy anh mình đúng là chẳng được việc, lớn đùng rồi còn về đây sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/955966/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.