Edit: Ryal
Uông Sở Lương vừa ăn xong một que kem, nhưng nhìn tin nhắn Lương Hiệt gửi tới lòng y lại nóng rừng rực.
Có đôi khi y thấy con người đúng là nằm ngoài sức tưởng tượng – bao nhiêu năm trước khi gặp lại Lương Hiệt, y như mắc chứng lãnh đạm và chẳng khơi nổi dục vọng với bất cứ điều gì, tự tuốt còn sợ ê tay.
Nhưng khi đã ở bên Lương Hiệt rồi, y lại chỉ muốn nũng nịu trong lòng hắn mỗi ngày, thượng mã phong luôn cũng được.
Lương Hiệt cũng thế – sau lần đầu tiên, hai người ngủ say đến tận khi trời sáng, đến lúc dậy rồi hắn mới nghiêm mặt giải thích rằng mình không phải kiểu người tùy tiện, có rất nhiều nguyên tắc và điểm mấu chốt.
Dĩ nhiên Uông Sở Lương cũng hiểu hắn không phải kiểu người tùy tiện, đàn ông ấy à, cái thứ xả ra chính là minh chứng tốt nhất.
Nhiều thế kia, đặc tới vậy.
Nhắc lại chuyện xưa thì lần đầu tên khốn ấy cũng chẳng mang bao, bắn sạch vào bên trong Uông Sở Lương, nhiều tới mức y không cử động được, bởi cứ cử động là sẽ trào ra ngoài.
Lúc ấy Lương Hiệt bắn rõ là lâu, thậm chí Uông Sở Lương còn nghi ngờ liệu có phải thằng nhãi này cả đời chưa xuất tinh hay không, sao hàng tồn nhiều thế?
Sau này thì không còn chuyện đó nữa rồi. Lâu lâu hai người lại gặp nhau một lần, dù Uông Sở Lương mang tâm thế "có ra sao cũng phải chiều nhau" nhưng nguyên tắc thì vẫn là làm một lần rồi chạy, hàng của Lương Hiệt cũng chẳng còn đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/238978/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.