Edit: Ryal
Uông Sở Lương tắm xong cũng chẳng đánh thức Uông Thịnh đã ngủ say, không lau tóc mà quay về phòng.
Y ngồi bên cửa sổ, vừa hút thuốc vừa xoa mái tóc ngắn ướt đẫm.
Giờ là đêm mùa hạ, cửa sổ mở toang, gió khuya lành lạnh khiến y thấy dễ chịu.
Thực ra tuần sau chẳng có chuyến công tác nào sất. Y chỉ cố ý nói vậy, bởi y biết tuần sau người mà Lương Hiệt mong nhớ sẽ quay về.
Uông Sở Lương là một con người mâu thuẫn. Một mặt, y thấy Lương Hiệt rất si tình với mình – dù sao cũng hai mươi năm rồi, hắn vẫn nhớ đến thiếu niên mười mấy tuổi kia; nhưng một mặt y biết rõ, cái người hai mươi năm trước mà Lương Hiệt si mê đâu phải mình.
Y chỉ có vẻ bề ngoài giống người ấy mà thôi.
Lương Hiệt là một tên ngốc, còn Uông Sở Lương thấy mình chẳng khác gì phường lừa đảo.
Tên ngốc và phường lừa đảo rất xứng đôi, nhưng cũng phức tạp lắm.
Lúc trước Uông Thịnh từng hỏi y: Tại sao không nói thẳng với Lương Hiệt rồi hai người sẽ ở bên nhau, vậy không tốt hay sao?
Uông Sở Lương trả lời: "Không chỉ vì ba đang giận dỗi đâu".
Đúng là không chỉ vì nguyên do ấy.
Khi trước hắn nhớ nhầm người, khi trước nhớ nhầm, và bây giờ vẫn chưa hết tơ vương.
Lương Hiệt nhỏ hơn Uông Sở Lương hai tuổi, nhưng ngày ấy hai thằng con nhà họ Uông đều hơi suy dinh dưỡng, trông thấp bé còi cọc. Họ chỉ biết tuổi mấy đứa đều xấp xỉ nhau nên chịu cho Lương Hiệt làm anh, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/238969/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.