Chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều, tất nhiên là bán đứt rồi, tiếc là chỉ có mười một tấm chứ có bao nhiêu Nguyễn Minh cũng bán bấy nhiêu, hắn hiện tại đang khát tiền nha.
- Charsi! Ngài thật là người kinh doanh có lương tâm, không như cái đám gian thương ở hẻm binh khí kia, ta đi khắp nơi rao hàng nhưng giá chỉ được tối đa 55 bạc một tấm thôi. Suýt nữa ta không nhịn được mà bán hết cho bọn chúng rồi, may mà gặp được ngài và tiền bối Bruce.
Nguyễn Minh cũng chẳng tiếc chút miệng lưỡi mà nịnh nọt hai vị tiền bối này, một người là pháp sư cấp ba thực lực cao cường, một người lại là thợ rèn bậc bốn hiếm như Phượng mao, lân giác. Việc tạo quan hệ tốt với họ là một chuyện chẳng có chỗ nào hỏng cả, có khi lại mang đến những kỳ ngộ bất ngờ ấy chứ. Hèn hèn, nịnh hót tí thì có sao, hắn luôn quan niệm rằng ít nhất trước khi thực lực của mình đủ mạnh, cứ ẩn thân kỹ càng mà phát triển đã, không gây sự, không lo chuyện bao đồng, cố gắng hết sức để tạo quan hệ tốt với tất cả mọi người đã. Hòa khí sinh tài mà, không thể như mấy tên nhân vật chính trong mấy tiểu thuyết trên mạng được, thực lực thì kém cỏi mà suốt ngày dính vào mấy truyện rùm beng, lo chuyện bao đồng chỗ này, trừ gian diệt ác chỗ kia, nếu không phải ông tác giả buff sức mạnh, buff kỳ ngộ cho thì đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Nguyễn Minh không cho rằng mình là nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-nhap-vai/3263962/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.