Ngoại truyện thường nhật 1: Thẩm x Tiêu 
Sự thức tỉnh của Thẩm Thanh Thu không chỉ khiến Tiêu Mộ Vũ yên tâm, mà còn khiến bố mẹ Thẩm kích động tới nỗi nước mắt lã chã. 
Tiêu Mộ Vũ nắm lấy tay Thẩm Thanh Thu nhỏ tiếng nói mấy câu với cô ấy xong liền rời khỏi vị trí, để bố mẹ Thẩm có thể nhìn thấy con gái mình. Cho dù Tiêu Mộ Vũ có muốn ở bên Thẩm Thanh Thu nhường nào thì lúc này cô cũng không thể cướp đi quyền lợi được nhìn thấy con gái của bố mẹ Thẩm. 
Thẩm Thanh Thu nhìn người bố người mẹ rõ ràng đã già nua hơn nhiều so với kí ức của bản thân, nước mắt không thể khống chế chảy ra. Trong phó bản cô ấy là đội phó, là thần bảo vệ của Tiêu Mộ Vũ, nhưng khi ở trước mặt bố mẹ, dù có là người cương trực kiên định tới đâu cũng sẽ lộ ra một mặt yếu ớt nhất. 
Trong phó bản, Thẩm Thanh Thu gần như chỉ có Tiêu Mộ Vũ, trước giờ chưa từng nhắc tới bố mẹ với người khác, nhưng trên đời này ngoại trừ Tiêu Mộ Vũ, người Thẩm Thanh Thu yêu nhất còn có người thân của mình. 
Cô ấy ích kỉ theo đuổi tình yêu, thành toàn cho tình nghĩa của bản thân, bỏ lại tất cả lo lắng và đau khổ cho bố mẹ. Vào lúc Thẩm Thanh Thu tưởng rằng bản thân phải chết, trong lòng lại dâng trào ngập tràn bất đắc dĩ và hổ thẹn, hổ thẹn vì lưu lại đau khổ cho Tiêu Mộ Vũ, càng hổ thẹn hơn vì để bố mẹ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969631/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.