Tiêu Mộ Vũ nghe hiểu thông tin Thẩm Thập Nhất lưu lại cho cô, cả người không cách nào khống chế rơi vào cảm giác mừng vui điên cuồng, nhưng trong tình hình này cô bắt buộc phải kiềm chế. 
Thế là cô ra sức véo lên tay mình, dùng cảm giác đau đớn đè lại cảm xúc của bản thân, cũng là để nhắc nhở bản thân đây không phải là mơ. 
Đám người phía dưới nghe xong những lời tự thuật của Thẩm Thập Nhất đã bắt đầu chụm đầu rỉ tai thảo luận ồn ào. 
Mấy người Từ Thanh Nam liên tiếp nhận mấy cuộc điện thoại, trong câu chữ đều nhắc tới phương án xử lí Tiêu Mộ Vũ, thế là Tiêu Chấn Diệp ở một bên dựng tai, vẫn đang lắng nghe cuộc đối thoại của họ. 
Nhưng hiện tại Tiêu Mộ Vũ không lọt tai được điều gì nữa, trong đầu cô nghiền ngẫm đi nghiền ngẫm lại mười mấy lần hàm ý của Thẩm Thập Nhất, bi quan cảm thấy bản thân lĩnh hội sai, sau đó lại nhanh chóng phản bác trong đầu, rồi tiếp tục đưa ra chứng cứ xác đáng. Cô giống như kẻ điên, thần kinh phủ nhận bản thân rồi lại chứng minh bản thân, ánh mắt lúc thì kích động lúc lại tối tăm. 
Thậm chí Tiêu Mộ Vũ đã vô thức cuộn người lại, co chặt hai chân vẻ mặt thấp thỏm run rẩy. Cô sắp không nhịn được nữa, cô muốn lập tức kiểm chứng tia hi vọng này, cô muốn đi tìm Thẩm Thanh Thu. 
Tiêu Chấn Diệp phát hiện thấy sự khác thường của con gái, tưởng rằng Tiêu Mộ Vũ quá căng thẳng, nhưng càng nhìn càng cảm thấy bất an, vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969628/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.