Tiêu Mộ Vũ khóc rất dữ dội, chức năng cơ thể cô vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nhất thời không chịu nổi, đợi tới khi mẹ Tiêu dẫn bác sĩ tới, Tiêu Mộ Vũ đã ngủ thiếp đi. 
Sau khi kiểm tra cho Tiêu Mộ Vũ xong, bác sĩ nhỏ tiếng nói: "Các chỉ số đều bình thường, ý thức đã khôi phục. Nhưng cô ấy đã nằm ở đây quá lâu, tuy vẫn được mát xa và vận động thụ động, nhưng khuyết thiếu luyện tập cơ bắp nghiêm trọng, cho nên cần nghỉ ngơi trước sau đó bắt đầu luyện tập phục hồi. Ngoài ra dao động sóng não của cô ấy tương đối lớn, cảm xúc rất không ổn định, cần người nhà an ủi thật tốt, tôi cũng sẽ tiến hành can thiệp thích hợp." 
Mẹ Tiêu luôn miệng cảm ơn, tới hiện tại bà vẫn cảm thấy bản thân đang nằm mơ, Tiêu Mộ Vũ thực sự đã lành lặn quay về. 
Sau khi trao đổi xong, bác sĩ có chút sốt ruột: "Hôm nay có tương đối nhiều người tỉnh lại sau giấc ngủ say như cô Tiêu, bệnh viện gấp rút điều động nhân viên y tế, tôi phải lập tức về giúp đỡ." 
Mẹ Tiêu nghe xong ngẩn ra, sau đó trong mắt không thể khống chế trào ra một tia sáng, "Ý bác sĩ là những người bị cưỡng chế kéo vào Thiên Võng đều đã tỉnh rồi sao?" 
Bác sĩ cũng lộ ra một nụ cười, "Đúng thế, ban nãy tin tức đã thông báo toàn quốc, những bệnh nhân hôn mê vẫn còn sống đều đã tỉnh. Toàn quốc không ngớt tiếng hoan hô, mọi người đều rất vui mừng. Hơn nữa chuyện về Thiên Võng cũng đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969626/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.