Tiêu Mộ Vũ đi từng bước từng bước trong phòng khách, thò đầu ra từ ban công, có thể nhìn thấy cửa sổ phòng ngủ chính. Rõ ràng mép ngoài cùng của phòng ngủ chính không có phần nhô ra, nếu như thế, phòng ngủ chính, phòng ngủ phụ và nhà vệ sinh có lẽ có cùng chiều dài với phòng khách.
Kết luận này, không sai. 1,2 mét biến mất rõ ràng rất không hợp lí, kì quái quá mức.
Tiêu Mộ Vũ quan sát sơ đồ thiết kế, theo lí mà nói cho dù là lúc bàn giao nhà cũng sẽ không đưa thứ này, nhưng trong căn nhà này lại có, chủ nhà còn để lại đây, điều này khiến hai người phát hiện ra một vấn đề bất hợp lí như vậy.
"Đồng Lâm." Tiêu Mộ Vũ nhanh chóng gọi Đồng Lâm ra, Đồng Lâm nghe xong lật thẻ lại, hóa thành hình người trước mặt cả hai.
"Sao thế?" Đồng Lâm có chút kì quái hỏi.
"Trước kia cô trốn ở đâu?" Tiêu Mộ Vũ hỏi.
"Tôi à, vì tôi là quỷ nước, cho nên bình thường tôi thích ở nhà tắm hoặc là trong bếp. Nhưng ban đầu người phụ nữ kia bảo tôi ở lại đây, thì bảo tôi ở phòng khách. À chính là nhét tôi ở đó, sau này tôi tự ra ngoài, thì rất ít khi ở đó nữa." Đồng Lâm chỉ vào hộp cáp quang được định vị sẵn trong một góc, bình thường đều đóng nắp.
Khi đó hai người cũng hỏi Đồng Lâm, nhưng vì không chú ý tới điều này, Đồng Lâm cũng chỉ nói bản thân trốn trong nhà tắm nhà bếp, hai người căn bản không nghĩ tới phương diện khác.
Tiêu Mộ Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969577/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.