Tiêu Mộ Vũ nghe tới đây, trong mắt lộ ra ý cười, tiếp lời: "Ngọn ngành gì?'
Tả Điềm Điềm ở bên cạnh Tô Cẩn cũng không nhịn được chen lời, hai người em một câu chị một câu, bổ sung tương đối hoàn chỉnh.
"Tiếng gõ cửa dự báo số lượng cố nhân không nên trở về xuất hiện, lần đầu gõ hai tiếng tương ứng với hai người tối đầu tiên, lần thứ hai gõ một tiếng, tối qua có một đứa bé gái, cứ như thế suy ra."
"Tiếp sau đây cố nhân không nên trở về chúng ta phải tìm chính là ba người, sau đó là hai người, một người, tuy rốt cuộc là ai thì vẫn chưa xác định, nhưng về cơ bản đã có phương hướng."
"Đúng, ngoài ra cháu gái Lưu a bà tên là Tam Nhi, theo suy đoán, đứa bé gái này chính là người thứ ba, vậy liệu có Tứ Nhi, Ngũ nhi không?"
Tiêu Mộ Vũ và Thẩm Thanh Thu nghe xong liền muốn cười, Trần Khải Kiệt ngồi trong nhà cũng cười theo, nhưng không thể không nói hai người nói rất có lí.
"Chúng ta về trước đã, tôi cảm thấy có rất nhiều chi tiết có thể phân tích từ chỗ Lưu a bà. Chúng ta sắp xếp lại một lượt, có lẽ cục diện sẽ khác đi." So với thông tin biết được có 9 cố nhân không nên trở về, Tiêu Mộ Vũ cảm thấy còn nhiều thứ có thể suy nghĩ hơn.
"Ừm, về trước đã." Thẩm Thanh Thu liếc xung quanh một lượt, nhân lúc này chưa có quá nhiều người, bọn họ nhanh chóng rời đi, nếu không sẽ thu hút ánh mắt người khác.
Đợi tới khi Tiêu Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969564/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.