Tiêu Mộ Vũ đều có chút ngốc, Thẩm Thanh Thu thật sự là một người sói.
Nơi này đã không an toàn, so với việc đợi trong phòng để chúng nó vây khốn, không bằng chủ động xuất kích.
Vì thế sau khi đầu người bị đá bay, Tiêu Mộ Vũ cùng Thẩm Thanh Thu đều xông ra ngoài. Ngoài phòng sấm sét ầm ầm, giống như là cố ý để các nàng thấy được rõ ràng cảnh tượng trước mắt.
Nơi cửa phòng Dương Nhụy cùng Chương Dương Phong, hai cánh tay thối rửa đang bò trên mặt đất, đuổi theo phía sau bọn họ không bỏ, bức cho hai người nhảy nhót lung tung.
Bên kia Hoàng Tuấn Phong vừa trải qua một trận quỷ khóc sói gào, đầy mặt hoảng sợ mà té ngã lộn nhào chạy ra, nhìn thấy Tiêu Mộ Vũ liền khóc hô: "Cứu mạng, Thẩm tiểu thư!"
Tiêu Mộ Vũ nhìn Thẩm Thanh Thu vẻ mặt lãnh khốc, xem ra thực lực của chị ấy đã khiến người khác ấn tượng khắc sâu, chọc đến Hoàng Tuấn Phong rõ ràng nhìn thấy nàng, nhưng lại kêu Thẩm Thanh Thu cứu mạng.
Tiêu Mộ Vũ nhìn chăm chú phía trước, nương theo tia chớp lóe sáng liên tiếp không ngừng, nàng thấy rõ một đôi chân đang đuổi theo Hoàng Tuấn Phong.
Nói là chân không bằng nói là xương cốt dính thịt nát, cứng đờ mà hướng bên này bước qua, vừa rồi tiếng bước chân chính là phát ra từ nó.
Hoàng Tuấn Phong một đại nam nhân sợ tới mức chân cẳng nhũn ra, sau khi cầu cứu mặt mũi tự tôn đều từ bỏ, súc thân thể liền muốn trốn vào phía sau Thẩm Thanh Thu.
Thẩm Thanh Thu nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969402/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.