Ngực Tiêu Mộ Vũ đột nhiên căng thẳng, vội bước qua lôi kéo Thẩm Thanh Thu thối lui. 
Thẩm Thanh Thu không rõ nguyên do nhưng cũng đoán được có khác thường, cẩn thận hỏi: "Em phát hiện gì sao?" 
Tiêu Mộ Vũ chỉ chỉ con búp bê kia, vừa nói vừa viết mấy chữ vào lòng bàn tay Thẩm Thanh Thu: "Nó đang nhìn chị." 
Mấy người Chương Dương Phong nghe được sởn tóc gáy, vẻ mặt sợ hãi mà nhìn chằm chằm con búp bê. 
"Cô, cô không nhìn lầm chứ?" Hoàng Tuấn Phong nuốt nước bọt, tiếng nói đều phát run. Thành thật mà nói, bọn họ sợ búp bê còn nhiều hơn sợ Khúc Mộc Hề cùng đám trẻ ma kia. 
"Mọi người cẩn thận một chút." Tiêu Mộ Vũ vẫn không buông tay, duy trì tư thế lôi kéo Thẩm Thanh Thu nhìn chằm chằm con búp bê kia, ánh mắt chậm rãi liếc nhìn ngăn tủ của Tiểu Mai. 
Trong ngăn tủ là những chiếc váy được gấp chỉnh chỉnh tề tề, trên cùng bày một cái nơ con bướm, thật là phù hợp hình tượng yêu cái đẹp của cô bé. Chỉ tiếc chúng nó bị cất giữ ở đây quá lâu rồi, đã tích một tầng bụi. 
Ngăn tủ của Tiểu Cẩm cũng là y phục trẻ con, chất đống lộn xộn. Thẩm Thanh Thu vỗ về bàn tay Tiêu Mộ Vũ, mỉm cười nhìn xuống tay nàng. 
Tiêu Mộ Vũ vừa rồi vẫn luôn trong trạng thái khẩn trương, lúc này mới ý thức được không đúng, vội vàng buông tay ra, cũng không thèm nhìn Thẩm Thanh Thu. 
Nhưng khi Thẩm Thanh Thu tiến lên, ánh mắt Tiêu Mộ Vũ lại nhịn không được đi theo, loại không tự giác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969397/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.