Nghe Tiêu Mộ Vũ nhắc tới Khúc Mộc Hề, bọn trẻ biểu tình đều sáng, thậm chí một vài đứa trẻ tính cách quái gở không thích nói chuyện cũng hơi nâng đầu lên.
Vẻ mặt Tiểu Hàn tràn đầy ngưỡng mộ, phi thường nghiêm túc nói: "Đó là đương nhiên, Khúc tỷ tỷ tốt nhất, đối Tiểu Hàn thực hảo, đối mọi người đều thực hảo, vẫn luôn bảo hộ chúng ta...... Chúng ta đều thực nghe...... Thực nghe lời chị ấy."
Ngay khi Tiểu Hàn thực kích động muốn biểu đạt tình cảm chính mình, nó khẽ hít vào một hơi, tiếng nói phía sau cũng không tự giác thấp xuống.
"Tỷ tỷ?" Hầu Lượng có chút kinh ngạc, hắn quay đầu nhìn Khúc Mộc Hề một mình an tĩnh ngồi ở kia ăn cơm, kỳ thực cô ấy thành thục ổn trọng làm bọn hắn xem nhẹ một chuyện, cô ấy vẫn còn quá trẻ để làm viện trưởng, nhưng gọi tỷ tỷ có chút không thích hợp. Bất quá tụi nhỏ cảm thấy cô ấy thực xinh đẹp, miệng ngọt gọi cô ấy tỷ tỷ cũng có thể lý giải.
"Các em không gọi chị ấy là viện trưởng sao?" Hoàng Tuấn Phong có chút tò mò.
"Thời gian ăn sáng chỉ còn lại tám phút, các bạn đừng nói chuyện phiếm, chạy nhanh ăn cơm." Không chờ đứa trẻ khác trả lời, Tiểu Mân ngước mắt nhìn mấy người lớn, lại mở miệng nhắc nhở đồng bạn còn đang nói chuyện không lo ăn cơm.
Hoàng Tuấn Phong tức khắc cũng giật mình: "Ăn cơm sáng có quy định thời gian sao?"
Hắn nhìn xung quanh, hiện tại là 7 giờ 42, nghĩa là 7 giờ 50 sẽ hết thời gian ăn sáng. Khúc Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969389/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.