Vài người nhanh chóng đánh giá hành lang này, đích xác, dọc theo hai bên lối đi nhất trí đều là cửa phòng, không có cửa thang lầu.
"Vậy chúng ta đi ra ngoài như thế nào?" Cô gái vừa rồi bị dọa kêu thảm thiết đã bình tĩnh lại, gắt gao dựa vào bên người Tiêu Mộ Vũ, nhỏ giọng hỏi, có thể nhìn ra bởi vì Tiêu Mộ Vũ đã cứu cô, cô thực tin cậy Tiêu Mộ Vũ.
"Nhất định sẽ có cửa ra, hệ thống cũng không thể làm chúng ta xuyên tường đi ra ngoài." Tiêu Mộ Vũ cũng không hề hoảng loạn, khắp nơi đánh giá những căn phòng kia.
"Các vị tỷ tỷ mạnh khỏe, em... em tên Tả Điềm Điềm, là sinh viên năm nhất khoa Anh, lần thứ hai vào phó bản, cảm ơn các chị đã cứu em."
Trong lúc các nàng xem xét cửa phòng, nữ sinh thứ hai nhút nhát sợ sệt nhìn Tiêu Mộ Vũ các nàng, làm cái tự giới thiệu.
"Tôi tên Vương Vũ San, là một y tá, tôi cũng lần thứ hai vào phó bản." Đây là cô gái thét chói tai vừa rồi.
"Ta tên Tô Cẩn, mới tốt nghiệp, đây là lần đầu tiên tôi vào phó bản."
Tiêu Mộ Vũ có chút kinh ngạc nhìn Tô Cẩn một cái, lần đầu tiên vào phó bản, có thể thoát ra khỏi cánh cửa kia còn duy trì bình tĩnh như vậy, không tệ.
"Tiêu Mộ Vũ, lần thứ hai."
"Thẩm Thanh Thu."
Hai nàng một người so một người ngắn gọn, nhưng không có ai hỏi thêm điều gì, rốt cuộc hai người các nàng quá trấn định, làm người khác nhìn vào luôn có cảm giác an toàn.
Số phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969358/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.