Vốn tính sống ở bên ngoài cho thoải mái, nhưng nhìn giá thuê khách sạn với việc ăn uống tốn kém quá, cho nên Minh quyết định làm khách của Hắc Hoả Bang.
Chỉ là mặt dày một xíu, hai người được miễn phí chỗ ở, cơm bưng nước rót, dại gì Minh không làm.
Mặc dù biết nhận của người ta một thứ gì đó, sau này có lẽ sẽ phải trả lại, nhưng Minh cũng không ngại mấy cái đó.
Bao ăn, bao ở vài ngày mà bắt người ta liều mạng thì là điều hết sức vô lý. Còn nếu như giúp họ đi thanh trừng mấy cái hầm ngục vừa phải thì có lợi chứ không hề có hại.
Sau 2 ngày tham quan khắp Hắc Hoả Bang, cuối cùng râu dài không dấu được dao cạo, Tô Vãn Thạch mời Minh và Hương đến nói chuyện riêng.
“Chú Thạch, cảm ơn chú mấy ngày qua đón tiếp tụi cháu nhiệt tình.”
“Haha, hai đứa đừng khách sáo. Hai đứa đường xá xa xôi, vượt qua dãy núi U Lĩnh cao ngút trời để đến đây. Trong thời tận thế này, mỗi một người đều là sức mạnh chống lại quái vật mà. Huống chi hai đứa mạnh mẽ như vậy, là hạt giống tốt đứng đầu chiến tuyến chống lại quái vật.”
“Chú đề cao tụi cháu quá rồi, thật ra chú mời chúng cháu đến đây là có chuyện muốn nhờ đúng không?”
Tô Vãn Thạch có chút ngạc nhiên.
“Xem ra cậu đã biết từ trước rồi nhỉ. Nhưng thực sự là tôi cũng có ý định mời hai người làm khách. Chỉ là sự việc lần này là tiện thể thôi.”
Minh thả người nằm trên ghế, mấy hôm nay gồng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-manh-nhat/533630/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.