Chiều hôm sau, Minh và Hương cùng 8 đứa khác trong thôn đến cổng hầm ngục. Tin tức này là bí mật, chỉ tụi nó và gia đình của Minh biết mà thôi.
Nếu cả bố mẹ của Minh cũng đi thì thật không hay cho lắm. Bởi vì chúng nó cũng đâu có gọi cha mẹ đi cùng. Càng ít người biết càng tốt.
10 người đều được trang bị giáp sắt hạng nhẹ do Trọng Dương chế tạo. Cùng với 10 túi thức ăn dự trữ đề phòng bất trắc. Mặc dù cho bất cứ lúc nào cũng đều có thể ra vào hầm ngục.
10 người trong đó có 6 cận chiến và 4 viễn chiến.
Vừa đặt chân vào hầm ngục, cảm nhận như vừa bước vào một thế giới khác. Cũng có bầu trời cũng có gió thổi liu xiêu.
“Ui, vậy mà em cứ tưởng mình sẽ bước vào cái hang động nào đó chứ.”
“Công nhận là không khí trong lành thật. Có thật đây là hầm ngục chứ?”
Minh cảm nhận thấy có gì đó không đúng, nhờ vào chỉ số cao nên hắn có thể cảm nhận được khá xa.
“Mấy đứa cẩn thận, tập trung nghe anh chỉ huy. Anh kêu chạy là ngay lập tức chạy ra cánh cổng liền nghe chưa.”
“Dạ, tụi em nhớ rồi.”
“Hương, em có cảm nhận được gì không?”
“Dạ có, có thứ gì đó là lạ.”
Khoảng cách với cổng ra hiện tại là 100 mét.
“Chúng đang đến. Ở đâu nhỉ.”
Bỗng dưng phía dưới mặt đất rung rung, từng đống đất trồi lên cùng cục.
“Mau tản ra, quái vật ở dưới đất.”
Cả đám rời khỏi vị trí, một lúc sau, một đám dế khổng lồ xuất hiện, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-manh-nhat/533608/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.