Trước khi quay về thành phố CC, trong phút chốc Thẩm Hi bỗng cảm thấy sám hối vì hành vi quá khứ bèn thổ lộ với Hạ Cửu Gia: “Trong buổi gặp mặt anh muốn giải thích với các bạn một điều. Khi còn đi học anh không nên khinh bỉ những bạn đặc biệt nỗ lực học tập nhưng kết quả không cao. Lúc trẻ ngông nghênh, giờ ngẫm lại mới thấy mình đã sai. Mỗi người đều có thế mạnh khác nhau, có người am hiểu cái này, có người giỏi giang cái kia, chỉ là vì anh không thể phát hiện điểm mạnh của họ.”
“…Đừng”, Hạ Cửu Gia vội vàng ngăn cản, “Ngàn lần đừng giải thích. Những lời này của anh làm người ta sôi máu hơn cả việc trực tiếp chế nhạo thành tích đấy.”
“???” Thẩm Hi không hiểu. Anh căn bản không ý thức được rằng lời khi nãy của mình chỉ là chuyển từ ‘thành tích bạn không tốt’ sang ‘bạn không có gì tốt’ mà thôi.
———–
Ngày 5 tháng 7, mùa hạ đã tới, ánh mặt chói chang chiếu xuống mọi người bước trên đường. Hai bên đường là hàng cây tươi tốt um tùm, ánh mặt trời len lỏi qua từng kẽ lá, rơi xuống mặt đất thành từng đốm sáng nhỏ.
Tham dự buổi đi thăm trường học sáng nay có hơn hai mươi mấy người. Hạ Cửu Gia và Thẩm Hi về tới thành phố CC hơi trễ, cho nên khi đến trường R thì các bạn cùng lớp đã vào trong hết rồi. Hai người đành gọi điện thoại cho An Chúng, cuối cùng hẹn gặp nhau ở khu ký túc xá cũ.
Bạn bè cũ vừa nhìn thấy hai người liền tiếp đón khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chinh-truc-ai-lai-yeu-tham/594809/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.