Xung quanh là tiếng các bạn học nói chuyện ồn ào, cười vang hay hét to, nhưng Thẩm Hi chẳng nghe lọt chút nào, trong lòng cậu chỉ tràn ngập sự tĩnh lặng như đang trên chín tầng mây, được ngăn cách hết thảy với cuộc đời, trong mắt chỉ còn có lông mi của người đối diện.
Một lúc sau, đủ loại thanh âm mới chảy vào tai cậu. Con người có thể tìm thấy sự đồng cảm cho niềm vui và nỗi buồn của mình từ môi trường xung quanh, trong những âm thanh ồn ào kia, mùi vị của nụ hôn vừa nãy bỗng trở nên tốt đẹp và dài lâu hơn.
Thẩm Hi nhẹ nhàng hỏi: "Như vậy có hợp lệ không?"
Hạ Cửu Gia đưa tay sờ lên phần giữa hai chân mày, "Được rồi."
Cậu cảm thấy nơi đó hơi tê dại, thêm một chút ngứa ngáy kích thích, ngón chân trong đôi giày thể thao cũng nhịn không được mà co rụt lại. Để che giấu, cậu ném lá bài đang cầm trong tay về lại chính giữa bàn gỗ, hỏi Thượng Quan Lăng Tiêu, "Lớp trưởng ơi, mấy giờ rồi?"
Thượng Quan Lăng Tiêu nhìn đồng hồ đeo tay mới phát hiện ra đã gần mười giờ rưỡi, liền ngẩng đầu lên nói: "Hôm nay đến đây thôi, về nào về nào, tớ có giờ giới nghiêm." Bảo vệ gác cổng rất dữ dằn, hơn nữa mười một giờ là lên giường ngủ, đánh thức ông ta dậy chắc chắn sẽ bị mắng tả tơi.
"Ok." Sau một trận đẩy bàn đẩy ghế sột soạt, mọi người cùng đi ra ngoài cửa, vừa đi vừa gửi tiền ăn uống nãy giờ đã được Thượng Quan Lăng Tiêu chia đều vào tài khoản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chinh-truc-ai-lai-yeu-tham/594773/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.