Diệp Vân Thường sau khi nghe tiếng kèn, vội vàng hướng phía đó mà chạy đến.
Chỉ trong chớp mắt, nàng đã đứng trước một khu rừng nhỏ, không chút do dự Diệp Vân Thường đi vào.
Vừa vào Diệp Vân Thường đã cảm thấy có gì đó không đúng, khu rừng này vô cùng yên tĩnh, không hề có tiếng của động vật hay bất cứ âm thanh gì. Nàng quan sát xung quanh một lần, không có gì ngoài mấy gốc cây bình thường thì nàng càng khó hiểu. Nếu không có việc gì đệ đệ tại sao lại sử dụng chiếc kèn đó chứ?
Không chờ Diệp Vân Thường suy nghĩ ra lý do thì tiếng kèn kia lại vang lên.
Lần này là ngay ở phía trước, nơi nàng đứng không xa. Nàng liền theo nơi phát ra tiếng kèn kia mà chạy đến.
Lúc Diệp Vân Thường đến gần thì thấy bóng người đang ngồi, bên cạnh còn có cái gì đó.
Dường như người kia nhận ra được nàng đến gần, người đó liền quay lại hướng nàng đang đứng. Lúc này Diệp Vân Thường mới nhìn rõ người kia là ai.
“Tiểu Mặc...là đệ sao?”
“Tỷ...mau đến xem nó đi!” Diệp Trí Mặc nôn nóng nói.
Diệp Vân Thường cũng bước nhanh đến chỗ Diệp Trí Mặc, nhìn vật đang nằm dưới chân hắn. Vật kia như có linh tính, nó ngước mắt lên nhìn Diệp Vân Thường.
“Đây là...” Trước mặt nàng là một con thú còn rất nhỏ, hình như nó còn bị thương không nhẹ, toàn thân đều là máu, hơi thở yếu ớt, ánh mắt lại rất kiên cường.
“Lúc đệ đi ngang qua nơi này thì gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chinh-la-mot-ngoai-le-cua-ta/2973334/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.