Lúc này ngoài cửa lớn của Diệp gia xuất hiện một người nam nhân, toàn thân là y phục màu đen, phía sau hắn còn có một đoàn người mặc y phục thị vệ.
Diệp Bảo Dương cũng nhìn thấy người từ bên ngoài đi vào, đi phía trước dẫn đường là người làm của Diệp gia.
Diệp Vân Thường chỉ liếc mắt nhìn một cái nhưng cũng không dừng lại quá lâu, không quan tâm mà cứ thế lướt qua người kia đi tiếp.
“Xin Diệp tiểu thư dừng bước.” Bỗng nhiên người nam nhân kia ngăn cản nàng lại.
“Ngươi là...” Diệp Vân Thường nhìn khuôn mặt người nam nhân kia, người này nàng không quen biết, tại sao lại cản đường nàng?
“À, quên mất... Thuộc hạ là người của Nhàn vương phủ, Diệp tiểu thư cứ gọi ta là Dương Tiêu là được. Hôm nay đường đột đến đây là vì chủ...à không phải...là Vương gia sai ta mang một ít sính lễ đến cho Diệp tiểu thư.” Dương Tiêu nói một mạch sau đó dừng lại, ánh mắt quan sát biểu cảm trên khuôn mặt Diệp Vân Thường nhưng vào lúc này lại khiến hắn vô cùng thất vọng, trên khuôn mặt nàng không có chút biểu cảm gì khi nghe hắn nói đến chữ “Sính lễ” này.
Sính lễ?
Động tác của người kia cũng thật mau lẹ nhỉ?
Dương Tiêu nói xong cũng không chờ sự cho phép của Diệp Bảo Dương, lên tiếng gọi: “Đến, mang sính lễ vào đi.”
Diệp Vân Thường nhìn một đoàn người xếp thành hai hàng nghiêm chỉnh đi vào Diệp phủ, hai người đi thành một cặp, trên vai họ còn khiêng một rương gỗ to được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chinh-la-mot-ngoai-le-cua-ta/2973319/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.