Trở lại bệnh viện, Tổ Nhi đang trong phòng bệnh, Đóa Nhi mặc một bộ váy công chúa vòng tới vòng lui. 
“Đóa Nhi, mua váy mới?” Doãn Tiêu Trác nhìn ánh mắt con bé, tràn đầy yêu thương. 
Đóa Nhi nghe giọng anh, lập tức quay đầu lại, trong đôi mắt lóe ra tia hưng phấn, “Cha, cha biết không? Chú Lãnh muốn kết hôn với chị Duy Nhất, mời con làm hoa đồng! Cha, cha xem trang phục hoa đồng có xinh đẹp không?” 
Doãn Tiêu Trác ôm lấy con bé, “Xinh đẹp, con gái của cha, dĩ nhiên xinh đẹp!” 
Tổ Nhi cười ha hả đi đến, ôm Đóa Nhi sửa sang lại viền đăng ten, “Đúngvậy, cha Đóa Nhi là đại soái ca, mẹ Đóa Nhi là đại mỹ nữ, sao Đóa Nhilại không xinh đẹp?” 
Doãn Tiêu Trác sững sờ, không tự chủ nhìn về phía Dung Tư Lam, vẻ mặt Tư Lam lại cứng ngắc, cái gì cũng không nhìn ra... 
Hôn lễ của Lãnh Ngạn và Duy Nhất được tổ chức tại giáo đường vào mấy ngày sau. 
Hôn lễ đều do Doãn Tiêu Trác chuẩn bị, đơn giản, thánh khiết. 
Trong giáo đường trang trí đầy hoa bách hợp, mềm mại mát mẻ, Duy Nhất nói là ý tứ trăm năm hòa hợp. 
Theo tiếng piano tấu vang khúc quân hành hôn lễ, Duy Nhất khoác tay ông cụđi về phía đầu kia của thảm đỏ, Đóa Nhi nâng vạt váy cho Duy Nhất, khuôn mặt nhỏ nhắn cười cẩn thận, trang nghiêm thi hành nhiệm vụ này của côbé. 
Đầu kia của thảm đỏ, Lãnh Ngạn mặc một bộ tuxedo màu trắng,trước ngực cài hoa bách hợp, một bộ đồ màu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cha-nhat-duoc/2995160/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.