Rốt cuộc Tư Lam cũng nhớ lại, lúc cô còn rất nhỏ, mẹ bị người ta bắn chết,cô được một người dì rất xinh đẹp đưa tới cô nhi viện......
Sau này người dì này thường tới thăm cô, còn tặng quà cho những người bạnnhỏ ở cô nhi viện, thì ra bà ấy chính là mẹ ruột của mình, khó trách lần đầu tiên tới nhà họ Doãn cô đã cảm thấy mẹ kế của Tiêu nhìn rất quenmặt!
Thì ra là cô vàTiêu là anh em? Không không không! Cái nàyquá rối loạn, cô quả thật không hiểu rõ được mỗi quan hệ nhà họ Doãn, cô phải suy nghĩ kỹ lại một chút......
Cô là con gái của Doãnphu nhân và người đàn ông nào đó, sinh ra trước khi gả vào nhà họ Doãn,vì để gả vào nhà họ Doãn đã không tiếc vứt bỏ cô, đem cô ném cho mẹ nuôi của cô, như vậy, cô và Tam Thiếu nhà họ Doãn là chị em? Mà không cóquan hệ gì với Doãn Tiêu Trác? Cuối cùng điểm này cũng làm cho cô yêntâm, theo như cái này thì cô vẫn chưa từ bỏ ý định đối với Doãn TiêuTrác......
Lúc chưa tìm được mẹ ruột, lòng cô vẫn một lònghướng tới mẹ ruột, cô tìm đủ mọi lý do để biện minh cho việc mẹ khôngcần mình, nhưng trong đó không có lý do này—— vì vinh hoa phú quý mà vứt bỏ mình. Thậm chí, còn vì vinh hoa phú quý mà sát hại mẹ nuôi.
Lúc tuổi thơ, khoảnh khắc mẹ nuôi bị trúng đạn kia lại tái hiện trong đầucô trong chớp mắt, khi còn nhỏ trong đêm tối cô khóc lớn lên gọi “Mẹ”,trong lòng cô, mẹ nuôi còn thân thiết hơn mẹ ruột, mất đi người thân duy nhất trên đời khiến cho lòng cô đau đớn và ám ảnh, mà hôm nay, cô mớibiết, thì ra người hại chết mẹ nuôi lại là mẹ ruột của mình, sự đả kíchnày khiến cô không chịu nổi!
Hình như lại trở về một đêm kia, cô co rúc run rẩy ở trong bóng tối, tận mắt nhìn mẹ chết ở trong vũng máu.....
”Mẹ...... Mẹ......” Cô giống như một con mèo nhỏ nức nở nghẹn ngào.
Doãn Tiêu Trác biết cô lại nghĩ tới chuyện cũ, lập tức ôm cô vào lòng, nhẹgiọng an ủi, “Lam Nhi, đừng sợ, có anh, có anh ở đây rồi, anh chính làngười thân của em.”
”Tiêu, tiền thật sự quan trọng như vậy sao?Quan trọng đến mức có thể vứt bỏ con của mình, có thể giết người sao?”Suy nghĩ của Tư Lam kích động rất nhiều, quên mất đang ở chỗ nào, quênmất là ông cụ Doãn đang ở bên cạnh, cũng quên đi sự tồn tại của Tổ Nhigiữa cô Tiêu, chỉ khóc khiến cho vạt áo của anh ướt hết.
”Khôngquan trọng! Lam Nhi, trên thế giới người thân quan trọng nhất, biếtkhông? Đối với em mà nói, anh và Đóa Nhi là quan trọng nhất, đối với anh mà nói, Đóa Nhi và em là quan trọng nhất, cho nên, không thể vứt bỏ bọn anh, được không?” Doãn Tiêu Trác mượn cơ hội tiến hành tẩy não đối vớicô, phải đem cô đang một lòng lùi bước làm cho mềm lòng đi.
Trong đầu của Tư Lam rối tung một nùi, thậm chí cô còn không phân rõ cái gì mới là điều cô muốn......
Ông cụ Doãn đã trải qua những chuyện này, nhìn hai người bọn họ ôm nhau,trong lòng ông cũng buông ra rất nhiều, nhân gian rốt cuộc có bao nhiêuchân tình? Ông cưới vợ về, vì hai đứa con trai mà tìm mẹ cho chúng lạilà hung thủ giết người.
Cho tới hôm nay ông mới hiểu ra rõ ràng,đứa con trưởng nhà họ Doãn, cũng bị cuộc tái giá này hại chết, chuyệnnày, thậm chí ông không dám nói với Doãn Tiêu Trác, nói ra Doãn TiêuTrác nhất định hận chết ông.
Hôm nay bà ta lại muốn hại Doãn Tiêu Trác và Duy Nhất, còn không phải là vì tài sản nhà họ Doãn sao? Bà tahao tổn tâm cơ cướp lấy tài sản nhà họ Doãn để làm gì? Chẳng lẽ ở trongnhà họ Doãn bà ta thiếu ăn? Bà ta thiếu mặc?
Trong đầu chợt xẹtqua một tia sáng, tất cả những chuyện này còn không phải là vì Doãn TửNhiên sao, muốn Doãn Tử Nhiên độc chiếm Doãn thị!
Chẳng lẽ Doãn Tử Nhiên và những án mạng này có liên quan?
”Tiêu Nhi, gọi điện thoại nói Tử Nhiên về đi!” Vẻ mặt ông âm trầm.
Doãn Tử Nhiên vẫn rất ít khi ở trong nhà, cho dù trở lại một hai lần, cũngđều gây gổ với ông cụ, nếu như cậu ấy biết mẹ mình là người như thế, cậu ấy sẽ có cảm tưởng gì? Doãn Tiêu Trác do dự, đối với người em trai cùng cha khác mẹ này, trong lòng anh vẫn mang tâm lý nuông chiều. Tử Nhiênvà mẹ của cậu ấy hoàn toàn là hai loại người khác nhau, anh nên làm thếnào, mới có thể giảm bớt những tổn thương tới mức nhỏ nhất cho cậu ấyđây.
”Mau gọi đi!” Ông cụ Doãn thúc giục.
”Dạ!” Anh do dự một chút, rốt cuộc cũng bấm số điện thoại của Doãn Tử Nhiên gọi đi, “Tử Nhiên, là anh cả đây! Em đang ở đâu?”
”Em đang ở trong quán rượu, có chuyện gì?” Bên kia của Doãn Tử Nhiên truyền tới tiếng nhạc ồn ào.
Doãn Tiêu Trác nhíu nhíu mày, Doãn Tử Nhiên tâm sự cho anh biết, bởi vì DuyNhất, vẫn luôn buồn bực không vui, anh vốn cho là, thời gian có thể từtừ làm phai mờ tình cảm của cậu ấy đối với Duy Nhất, không nghĩ được là, thời gian từ từ trôi qua, ở trước mặt người khác nghiễm nhiên Tử Nhiêncũng có thể trở anh biểu tượng của một người anh, nhưng trong lòng cậuấy lại không quên được, hàng đêm ở trong quán rượu, sống mơ mơ màngmàng.
Nhìn Tử Nhiên như vậy, anh cảm thấy đau lòng, nói tới nóilui anh cũng ra dáng một người anh cả, mang ý tứ sâu xa nói, “Tử Nhiên,em cần gì phải làm như vậy chứ? Thiên hạ nhiều phụ nữ như vậy......”
Anh còn chưa nói hết liền bị Doãn Tử Nhiên cắt đứt, “Anh cả,nếu như anh gọi em về nhà để nói chuyện này, thì không cần, em đang ởcùng với phụ nữ!”
Quả nhiên ở bên cạnh có tiếng cười và giọngnói tuỳ tiện của phụ nữ, Doãn Tiêu Trác âm thầm lắc đầu, “Tử Nhiên, trởvề đi, em lại có thêm một người chị!”
Doãn Tử Nhiên ở đầu bên kia thoáng trầm mặc, sau đó cười to, “Lại nói ông cụ nhà mình cũng thật làlợi hại! Anh cả, chúng ta cũng không sánh bằng! Tiêu Diệp cần phải cốgắng lên, ha ha!”
”Không phải của ông cụ!”
Lời nói của Doãn Tiêu Trác khiến cho tiếng cười của Doãn Tử Nhiên đột nhiên dừng lại, nói chuyện cũng rõ ràng hơn, “Có ý gì?”
”Chính là ý đó, là chị của em, nhưng không phải em gái của anh!”
”Loảng xoảng”, ly rượu rơi xuống đất, “Em sẽ trở về ngay lập tức!”
Doãn Tử Nhiên cấp tốc chạy về nhà, đã không còn nhìn thấy bóng dáng của mẹđâu, ánh mắt rơi vào trên người của Dung Tư Lam, cười to, “Đừng nói vớiem chị là chị gái của em? Buồn cười quá!”
”Tử Nhiên, nghiêm túc một chút!” Ông cụ quát, “Con đi theo cha vào đây!” SSdienng dànlew quy9on.
Doãn Tử Nhiên đi theo ông cụ vào thư phòng, Doãn Tiêu Trác và Dung Tư Lam hai mặt nhìn nhau, không biết dụng ý của ông cụ là gì.
Mấy phút sau, Doãn Tử Nhiên vọt ra, vốn đã uống rượu, càng lộ ra vẻ tứcgiận đùng đùng, “Anh cả, từ nay về sau ông cụ và Doãn thị đều giao choanh! Từ đó về sau, em và Doãn gia không hề liên quan!”
”Chuyện gì xảy ra à?” Doãn Tiêu Trác không biết hai cha con bọn họ nói cái gì.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]