Tĩnh Tuyền bị anh ép tới mức không thở nổi, thật vất vả mới tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của anh, ngẩng đầu lên thở hổn hển, bộ dạng ngâyngốc hoàn toàn không biết anh đang nói cái gì.
Cái người phụ nữngốc nghếch này, vẫn có bộ dạng ngu ngốc y như ngày trước! Nhưng mà, vẻmặt này ở trong mắt anh không còn là ngu ngốc nữa, mà là đáng thương,đáng thương khiến cho lòng anh sinh ra cảm giác yêu thương.
Anhnâng mặt của cô lên, “Tĩnh Tuyền, anh nói lại một lần nữa, thật sự xinlỗi em, anh không thể từ bỏ em được, xin đừng rời xa anh, được không?”
Lần này, cuối cùng Tĩnh Tuyền cũng đã nghe hiểu, anh đang giữ cô ở lại,chẳng phải muốn ly hôn với cô sao? Chẳng lẽ là do đứa bé? Cô chính mắtnhìn thấy anh đã yêu thích đứa bé nhiều như thế nào, nhất định là vì đứa bé mới có thể thay đổi thái độ như vậy đối với cô.
Cô cúi đầu, “Tiêu Diệp, đừng như vậy, đứa bé đã không còn, không cần miễn cưỡng nữa.” Di ien n#d ang# lle e#q quiq on.
”Không!” Doãn Tiêu Diệp nghe thấy cô gọi mình là “Tiêu Diệp”, trong lòng rấtkhông thoải mái, từ trước tới nay cô luôn gọi gọi anh là ông xã. “TĩnhTuyền, đứa bé không còn thì chúng ta vẫn có thể sinh, nhưng......Người đi rồi thì chưa chắc đã có Tĩnh Tuyền thứ hai nữa......” Lờinói của anh càng về sau, giọng nói ngày càng nhỏ, nói thật, đây là lầnđầu tiên anh nghiêm túc tỏ tình với một người phụ nữ, nên tự nhiên cũngcảm thấy ngượng ngùng.
Doãn Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cha-nhat-duoc/2995140/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.