Phòng bệnh. 
Tư Lam tự mình đút cháo cho Đóa Nhi, cha con nhà họ Doãn đi vào. 
Tư Lam chỉ gọi tiếng “Bác trai “, rồi không lên tiếng nói chuyện nữa. 
Mấy ngày trước, đã ra kết quả giám định DNA, chứng thật Tiêu và Tổ Nhi làcha mẹ ruột của Đóa Nhi. Mặc dù sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng mà sau khi cô biết được tin tức này, vẫn không nhịn được oán hận đan xen. 
Sựthật của chuyện này công bố tới nay, cô biết rõ không nên hận anh, không nên trách anh, nhưng mà, đôi lúc tình cảm và lý trí là hai việc khácnhau. Trên lý trí thì cô tỉnh táo, nhưng về tình cảm, cô không cách nàokhắc chế sự trách móc của mình đối với người đàn ông này, bởi vì côthương anh thật, chỉ cần thấy anh, thậm chí chỉ cần nghĩ đến anh,d!^Nd+n(#Q%*d@n sẽ nhớ tới chuyện anh với một người phụ nữ khác, tráitim sẽ bị đâm đến đau đớn. 
Cô là một người phụ nữ, là một người phụ nữ có máu có thịt, có tình cảm, sao mới có thể làm được thờ ơ ơ hờ đây? 
”Lam Nhi......” Doãn Tiêu Trác đi vào chủ động chào hỏi cô. 
”Đóa Nhi, gọi ông nội!” Tư Lam nói nhỏ. 
Không phải lần đầu Đóa Nhi gặp mặt ông cụ nhà họ Doãn, mặc dù có chút sợ sệt, vẫn là nghe lời gọi một tiếng: “Ông nội.” 
Ông cụ vừa thương lại đau, gật đầu cầm tay nhỏ bé của cô bé: “Ngoan, ĐóaNhi đừng sợ, ông nội sẽ cứu con, bệnh của Đóa Nhi nhất định sẽ khỏi!” 
Đóa Nhi lại cúi đầu không nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cha-nhat-duoc/2995137/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.