Một hơi thổi tắt nến, anh mỉm cười, giống như ước nguyện đã được thực hiện.
Dưới ánh trăng, anh chăm chú nhìn sắc mặt cô, ánh mắt như lửa.
Trong ánh nhìn đó của anh, cô đỏ hết mặt, cúi đầu thì thầm, “Sao không nói sớm, em không chuẩn bị quà cho anh.”
Ánh mắt anh nhìn cô đầy quyến rũ, “Em chính là quà sinh nhật tốt nhất của anh.”
“Ăn bánh ngọt đi!” Cô hốt hoảng, ý định phân tán sự chú ý của anh.
“Được! Ăn bánh ngọt!” Anh dùng nĩa xắn một miếng bánh ngọt đút tới khóe miệng Dung Tư Lam.
Nhẹ nhàng hé miệng, kem vẫn dính đầy môi.
Cô liếm kem ngọt ngào bên môi, chỉ chỉ bánh ngọt, “Anh cũng ăn đi!”
“Được!” Anh đồng ý, trong tròng mắt lại dao động ánh sáng lạ, nhìn chằm chằm môi cô.
“Anh làm gì đấy?” Cô hoảng loạn không thôi, định lau kem trên môi.
“Đừng động!” Anh túm chặt tay cô, lôi kéo, cô rơi luôn vào trong ngực anh, môi lập tức bị anh ngậm chặt.
“Rất ngọt!” Anh liếm sạch kem trên môi cô, từng chút một kích thích cô run rẩy.
Mặc cho anh chiếm đoạt xâm lược trong lãnh địa của cô, cả người Dung Tư Lam mềm nhũn, ở trong lòng anh không cách nào nhúc nhích.
Cô trước sau như một ngọt ngào thơm ngát đốt nhiệt tình của anh đến cực hạn, trong bụng nóng rực giống như thiêu đốt anh, anh dần thở mạnh tiết lộ dục vọng của mình, hôn càng thêm kịch liệt.
Tay chạy dọc theo đường cong cách quần áo cô, giọng anh thô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cha-nhat-duoc/2995112/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.