Dung Tư Lam vừa chạy, nước mắt vừa tung hoành, cô hận mình mềm yếu, lúc này sao có thể rớtnước mắt, để cho người khác chế giễu, không thể, nhất định không thể! 
Tiếng gọi của Doãn Tiêu Trác càng lúc càng gần, cô không muốn nhìn thấy anh, chạy về phía chỗ tối trong vườn hoa. 
Đột nhiên, một cánh tay thò ra từ trong bụi cỏ, kéo cô vào vườn hoa. 
“Là cô?” Dung Tư Lam nhìn chằm chằm Kiều Vũ Na trước mắt, rất ngạc nhiên, “Sao cô lại tới đây? Và tại sao lại kéo tôi vào?” 
Kiều Vũ Na cười trào phúng, “Tôi là bạn của Tổ Nhi, đương nhiên có thể! Tôiđã nhìn thấy tình cảnh vừa này, chúng tôi là người cùng tầng lớp, chỉ có cô là khác, đương nhiên là đối tượng bị nhạo báng.” 
Lời này gợilên rối rắm sâu trong lòng Dung Tư Lam, cô vốn tưởng rằng Doãn Tiêu Trác là một anh chàng nghèo, như vậy cô có thể cùng anh đồng cam cộng khổ,cùng dốc sức vì tương lai của bọn họ, nhưng mà,hôm nay cô lại được biết, anh và người có tiền cùng tầng lớp, còn làDoãn đại thiếu gì đó, lại thêm bản thân bị anh lợi dụng, căm phẫn và tựti đồng loạt xông lên, tràn ngập lòng. 
“Xin lỗi, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi, cho tới bây giờ tôi không muốn gia nhập tầng lớp của các cô!”Cô lạnh lùng không kiêu ngạo không tự ti. 
“Phải không?” Kiều Vũ Na không tin nhìn cô, “Vậy cô quấn lấy anh Trác làm gì?” 
“Tôi quấn lấy anh ta? Buồn cười!” Dung Tư Lam cười lạnh, “Cô đi hỏi anh ta xem 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cha-nhat-duoc/2995106/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.