Chương trước
Chương sau
Khi người đàn ông đứng đầu nghe đàn em của mình nói xong, anh liền vội vàng vung dao đâm về phía Long Dạ Tước, Tô Lạc Lạc hoảng sợ hét lên một tiếng, bỗng nhiên đôi chân thon dài mạnh mẽ của Long Dạ Tước đá bay con dao trên tay người đàn ông, giây tiếp theo với tốc độ nhanh như gió đá người đàn ông bay sang một bên.
“Lạc Lạc, đứng ở một bên chờ anh.” Long Dạ Tước không muốn làm cô bị thương.
Tô Lạc Lạc vội vàng lui về sau hơn hai mét, nhìn một mình Long Dạ Tước chống lại ba người kia, lần trước cô bị bắt cóc, liền thấy được bản lĩnh của người đàn ông này, giờ phút này, lúc này cô lại được chiêm ngưỡng lần nữa, chỉ là loại cảm giác run sợ này thực sự rất khó chịu.
Một mình Long Dạ Tước đánh với bốn tên địch, anh đánh tới, dáng người cường trán, thủ đoạn cũng vô cùng tàn nhẫn, chỉ sau mấy cú đấm thì hai tên côn đồ đều ngã thẳng xuống đất và không dậy nổi.
Quả thực so với cảnh nhân vật nam chính đánh trong phim vừa rồi thì còn vô cùng tuyệt vời hơn, lần này Tô Lạc Lạc không lo lắng, cô nhìn bọn lưu manh này bị dạy dỗ, mà mấy tên côn đồ này làm sao biết được tùy tiện tìm mục tiêu, vậy mà lại lợi hại như vậy, đơn giản gặp xui xẻo cực độ.
Long Dạ Tước lạnh lùng nhìn đám côn đồ chạy đi mất, Tô Lạc Lạc vội vàng chạy đến kiểm tra anh: “Anh có bị thương không! Có bị thương chỗ nào không?”
Mới vừa rồi ánh mắt Long Dạ Tước vẫn còn lạnh như băng nhưng bây giờ nhìn vào khuôn mặt của cô thì biến mất, thay vào đó là nở nụ cười bình tĩnh: “Không sao.”
Tô Lạc Lạc vẫn là không yên tâm, nhìn ngực anh và chỗ cánh tay, muốn nhìn xem có bị dao chém trúng không.
Long Dạ Tước nhìn khuôn mặt nhỏ nghiêm túc của cô, bỗng chốc dâng lên một luồng xúc động, đột nhiên anh giữ sau gáy cô, Tô Lạc Lạc còn chưa kịp phản ứng, đã bị môi mỏng ấm áp của người đàn ông ngang ngược mút xuống: “A. . .”
Lần này, ở xung quanh đây rất yên tĩnh là nơi tốt để cho người đàn ông này chiếm tiện nghi thật tốt.
Tô Lạc Lạc bị hôn đến mức đầu óc trống rỗng, môi lưỡi của cô đều bị người đàn ông này hôn đến tê dại, sau mấy phút, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đều đỏ ngầu, cô bực bội hơi đẩy anh ra: “Đừng như vậy.”
Long Dạ Tước vẫn chưa thỏa mãn, anh cười: “Quan tâm anh như vậy? Có phải đã bắt đầu yêu anh rồi không?”
Tô Lạc Lạc thấy lúc này mà anh vẫn còn tâm trạng nói đùa, cô không khỏi dậm chân một chút: “Ai thích anh chứ, anh đừng có suy nghĩ quá nhiều, em chỉ không muốn anh bị thương, để khỏi mỗi ngày băng bó cho anh.”
Nói thì nói như thế, nhưng trong lòng của cô lại không phải nghĩ như vậy.
Long Dạ Tước nghe đây không phải là lời nói thật lòng của cô, có chút tức giận gõ lên cái đầu nhỏ của cô: “Phụ nữ đúng là suy nghĩ và lời nói không ăn khớp nhau.”
Gương mặt xinh đẹp của Tô Lạc Lạc đỏ lên, có một loại cảm giác chột dạ khi bị anh vạch trần, cô phồng má nói: “Em không có.”
“Được rồi! Trở về thôi!” Long Dạ Tước nắm tay cô, đi về phía xe.
Tô Lạc Lạc cũng cảm thấy buồn ngủ, có điều đêm nay cũng xem như là có ý nghĩa.
Long Dạ Tước dẫn cô đến bên cạnh xe, Tô Lạc Lạc ngồi vào trên ghế lái phụ, vậy mà trong một lúc quên thắt dây an toàn, đột nhiên Long Phi Dạ sát lại gần cô, Tô Lạc Lạc nghĩ anh còn muốn làm gì với cô, nên liền đề phòng.
Mà lúc này Long Dạ Tước vượt qua ngực cô, giúp cô thắt dây an toàn lại, đột nhiên Tô Lạc Lạc sửng sốt, gương mặt xinh đẹp lại không khỏi nóng lên.
Lúc Long Dạ Tước rút tay lại, lòng bàn tay không khỏi mờ ám xẹt qua khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cảm giác vừa mềm và nóng, làm cho tay anh không khỏi siết chặt. Đối với người phụ nữ này, sự nhẫn nại của anh ngày càng thụt lùi, anh không biết có thể nhịn đến khi nào, và khi anh không thể nhịn được nữa thì chính là lúc anh ăn cô.
Long Dạ Tước khởi động xe, chiếc xe thể thao gầm rú lao về phía trước, chạy thẳng đến biệt thự, trên đường đi Long Dạ Tước mở một bản nhạc nhẹ nhàng, Tô Lạc Lạc nhìn ánh đèn đỏ rực ở ngoài cửa xe, vậy mà không biết lại ngủ say lúc nào.
Long Dạ Tước ở bên cạnh cong môi cười một tiếng rồi kiểm soát tốc độ xe, bây giờ đã là nửa đêm, trên đường không có một bóng người, xe thể thao của anh ổn định đi về phía trước mà không đánh thức người phụ nữ bên cạnh.
Nửa giờ sau về đến biệt thự, anh dừng xe lại, Long Dạ Tước nhìn người phụ nữ đang ngủ say bên cạnh, trong thời gian ngắn anh cũng không xuống xe, anh cởi dây an toàn, nghiêng người sang, cẩn thận đến gần trước mặt cô, tùy ý chiêm ngưỡng ở dưới ánh trăng.
Có điều anh không nỡ để cô ngủ quá lâu trong tư thế như vậy, sẽ không tốt cho cột sống cổ, Long Dạ Tước mở cửa ghế lái phụ ra, anh cởi dây an toàn cho Tô Lạc Lạc, hai tay đặt dưới cơ thể của cô và bế lên.
Tô Lạc Lạc mơ mơ màng màng giống như biết bị anh ôm, cô đang buồn ngủ díp mắt cũng không có từ chối, để cho Long Dạ Tước ôm vào biệt thự, Long Dạ Tước ôm cô đi thẳng đến lầu hai, lúc này Tô Lạc Lạc mơ hồ lẩm bẩm: “Em phải ngủ giường của mình.”
Long Dạ Tước hơi buồn cười, đã ngủ đến như thế lại còn có thể có ý thức ngủ chỗ nào, anh đẩy cửa phòng của cô ra, đem cô đưa lên trên giường, Tô Lạc Lạc hơi mở mắt ra thấy là đang ngủ trong phòng chính mình, cô giống như là yên tâm liền ngủ bên cạnh.
Nhưng mà cô lại không biết đây là nhà của một người đàn ông, anh muốn ngủ nơi nào mà chẳng được, chẳng lẽ còn chia giường của anh hoặc là nhà của anh sao?
Mấy ngón tay thon dài của Long Dạ Tước cởi mấy cúc áo sơ mi ra, anh bước ra khỏi phòng ngủ chính, đi vào phòng tắm tắm rửa, trong đầu anh tất cả đều là mùi hương của người phụ nữ kia, vốn dĩ anh định tắm nước nóng lại đổi thành tắm nước lạnh.
Nếu như không tắm nước lạnh thì đừng mong đêm nay có thể đi ngủ.
Long Dạ Tước tắm xong, anh chỉ mặc một cái quần đùi rồi đi thẳng vào phòng Tô Lạc Lạc, ngồi ở mép giường, dáng người thon dài gối lên hai tay nằm xuống, Tô Lạc Lạc hoàn toàn không biết bên cạnh mình có thêm một người đàn ông.
Long Dạ Tước gối lên cánh tay nghe tiếng động một lúc, sau đó anh dang một cánh tay ra ôm người phụ nữ ngủ say ở bên cạnh mình. Dường như Tô Lạc Lạc không muốn, nhưng mà cô chỉ khẽ rên lên hai tiếng, bèn chủ động đặt cánh tay lên ngực người đàn ông, ôm anh ngủ tiếp.
Lúc này Tô Lạc Lạc nằm mơ, vẫn là trận đánh nhau vào buổi tối hôm nay! Cô cảm thấy rất sợ hãi, cho nên lúc Long Dạ Tước ôm lấy cô, cô theo bản năng ôm anh, còn có một cái chân gác lên đùi anh vô cùng thoải mái.
Long Dạ Tước nhìn chằm chằm cô với ánh mắt sâu xa và nguy hiểm, người phụ nữ nhỏ bé này có biết mình đang làm gì không?
Nếu như không phải là cô đang ngủ, thực sự anh rất nghi ngờ là cô đang cố ý quyến rũ anh.
Long Dạ Tước cúi đầu xuống hôn lên trán cô một cái, hơi thở của Tô Lạc Lạc vừa đều đều lại nhẹ nhàng chậm chạp, giống như hơi thở này cũng lan đến người đàn ông kia, anh nhắm mắt lại, hít thở mùi hương trên tóc cô và đi vào giấc ngủ.
Lúc nửa đêm hai người trên giường đổi mấy tư thế, cuối cùng hai người đối mặt cùng nhau ngủ say.
Cánh tay Tô Lạc Lạc ôm cổ Long Dạ Tước thật chặt, môi đỏ của cô chỉ cách môi anh có một ngón tay, dường như muốn hôn lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.