Thi xong buổi cuối, ngoài trời mưa lớn.
Mưa mùa hè luôn đến đột ngột.
Các phụ huynh đều che ô, không nhận ra ai là ai.
Tôi nhìn thoáng qua từ bậc thềm trước cổng trường, liền nghe thấy giọng lớn: "Huệ Huệ!"
Là cha.
Ông giơ cao chiếc ô đen, vừa nhón chân vừa vẫy tay với tôi, vừa chen tới trước.
"Nhiều cô gái thế, chỉ có con cao nhất, đẹp nhất, cha nhìn một cái đã thấy ngay."
Cha.
Không phải vì con đẹp, mà là vì, trong mắt cha chỉ có con.
Ngày có kết quả thi, đúng lúc trưởng thôn gả con gái, tổ chức tiệc mừng.
Những năm qua, trưởng thôn giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, nên chúng tôi về giúp một tay.
Anh Sinh từ sáng sớm đã gọi điện bảo tôi có kết quả thì báo ngay cho anh.
Từ khi anh vào đại học, vì phải làm thêm, nên hè và đông ít khi về nhà.
Tết năm ngoái, bốn chúng tôi cùng đón Tết.
Vì vậy chuyện của cha và dì Trương, anh cũng đồng ý.
Anh còn đùa với tôi: "Lúc nhỏ nói em là em gái anh, không ngờ thành thật!"
Tôi nhận việc rót trà cho khách.
Tiệc cưới ở quê thường nhiều lượt.
Thường bắt đầu lượt đầu tiên lúc 11 rưỡi, lượt thứ hai lúc 12 rưỡi.
9 giờ đã có khách tới chiếm chỗ. Vì có chủ nhà không kỹ tính, sẽ hâm nóng đồ ăn thừa của lượt trước, đưa lên bàn lượt sau.
Bà Xuân dẫn theo cháu gái tám tuổi và cháu trai bảy tuổi, một phong bì mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cha-diec/3577762/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.