Chương trước
Chương sau
Hàn Đông đi qua, hắn cười hỏi:

- Thế nào rồi? Nước không có vấn đề chứ?

Kỹ sư Uông dừng lại xoay người nhìn Hàn Đông, vẻ mặt rất nghiêm túc. Hàn Đông khẽ giật mình, sẽ không phải không được đấy chứ? Nhưng tất cả mọi người ở thôn An Khê đều ăn uống bằng nước từ sông Long Động Hà, còn có vài cơ sở sản xuất rượu sử dụng nước sông, chất lượng rượu là cực kỳ tốt.

Khi thấy Hàn Đông có chút biểu hiện thất vọng, Ngưu Chí Không và quản lý Hà chợt cười lên ha hả, kỹ sư Uông cũng vung vẫy tờ giấy như đứa trẻ rồi cười nói:

- Anh cứ nói đùa, chủ tịch Hàn, chất lượng nước của sông Long Động Hà là cực tốt, cực kỳ tốt.

Hàn Đông nhìn thấy bộ dạng hưng phấn của kỹ sư Uông thì trong lòng không khỏi cười khổ, trước đó hắn tưởng kỹ sư Uông là người thành thật, không ngờ cũng biết đùa như vậy. Nhưng kết quả xét nghiệm là không tệ, lúc này Hàn Đông nhìn về phía Ngưu Chí Không, tuy trước đây đối phương đã nói người phụ trách khảo sát chính là quản lý Hà, nhưng Hàn Đông biết rõ Ngưu Chí Không đã nói thì sẽ rất chắc chắn.

Ngưu Chí Không cười ha hả nói:

- Anh Đông, tôi đi điện thoại cái đã.

Hàn Đông khẽ gật đầu, một lát sau Ngưu Chí Không nói chuyện điện thoại xong, hắn cười nói:

- Anh Đông, tôi đã xin chỉ thị, căn cứ vào tình huống khảo sát, sơ bộ sẽ chuẩn bị đầu tư, còn độ cứng đầu tư còn phải căn cứ vào tình huống thực tế. Nhưng chỉ cần điều kiện đầu tư trong huyện là phù hợp, giai đoạn đầu không ít hơn mười triệu. Quản lý Hà, ngày mai chúng ta đến tiếp kiến bí thư Hoàng, đồng thời cũng tiến hành bàn bạc với các ban ngành tương quan, nói về chuyện xây dựng nhà máy ở thôn An Khê. Bố tôi đã nói, lần này việc trù bị xây dựng nhà máy, anh sẽ làm phó tổ trưởng.

Quản lý Hà vừa nghe vậy thì chợt kích động, hắn gật đầu nói:

- Tôi sẽ cố sức làm tốt.

Ngưu Chí Không vừa rồi nói bằng giọng điệu mệnh lệnh, chỉ có người nối nghiệp tập đoàn Kỳ Vọng mới có thân phận lên tiếng như vậy, nhất định là đã nhận được chỉ thị của cha hắn. Mặt khác nếu làm tốt vị trí phó tổ trưởng tổ trù bị xây dựng nhà máy, sau này nhất định sẽ là người phụ trách trong nhà máy, nếu so với một vị quản lý trong đoàn khảo sát nho nhỏ sẽ là khác biệt lớn. Vì vậy quản lý Hà tuy rất kỳ quái vì sao lãnh đạo quyết định đầu tư nhanh như vậy, nhưng trong lòng hắn vẫn rất kích động và cảm kích.

Hàn Đông cũng lắp bắp kinh hãi, nhanh như vậy đã đưa ra quyết định, hơn nữa giai đoạn đầu đã đầu tư mười triệu, đây không phải là một số lượng nhỏ. Theo những gì Hàn Đông được biết thì hai năm qua huyện Phú Nghĩa cũng không làm tốt công tác kêu gọi đầu tư, thậm chí còn chưa tìm được số tiền đầu tư hơn mười triệu. Lần này tập đoàn Kỳ Vọng đã đầu tư giai đoạn đầu là mười triệu, đây rõ ràng là chuyện không nhỏ trong huyện thậm chí là cả thành phố. Tuy Ngưu Chí Không nói trong huyện sẽ phải cho chính sách đầu tư phù hợp, nhưng chỉ cần bọn họ có phương hướng phát triển tốt, huyện sẽ không keo kiệt, dù sao cũng tạo điều kiện cho chính bản thân mình.

- Anh Đông, anh sẽ không phải không hài lòng đấy chứ?

Ngưu Chí Không dùng giọng trêu chọc nói.

- Ha ha, sao có thể không hài lòng? Tôi thật sự rất vui.

Hàn Đông dùng giọng vui sướng nói:

- Tôi sẽ báo cáo công tác cho bí thư Hoàng.

Hàn Đông gọi điện thoại đến số máy bàn trong nhà của Hoàng Văn Vận, hắn báo cáo tình huống cho bí thư, mà bí thư Hoàng lại tưởng rằng mình nghe lầm:

- Mới đó đã có quyết định rồi sao? Giai đoạn đầu đã đầu tư mười triệu sao?

Hàn Đông nói:

- Có quyết định như vậy, nhưng còn phải xem vào chính sách của huyện.

Hoàng Văn Vận nở nụ cười thoải mái, hắn nói:

- Điều này là không có vấn đề, ngày mai sẽ hội kiến các ban ngành tương quan, đúng rồi, cậu đã báo cáo chuyện này cho chủ tịch Thẩm chưa?

Hàn Đông chợt sững sờ, hắn lập tức nói:

- Còn chưa, chủ yếu là kết quả này quá đột nhiên, cũng vừa mới có, vì vậy chưa kịp báo cáo.

Thẩm Tòng Phi là thường ủy huyện ủy, phó chủ tịch huyện, là người quản lý khối kêu gọi đầu tư, lẽ ra chuyện Hàn Đông kéo tập đoàn Kỳ Vọng xuống đầu tư ở Triệu Hoa phải sớm báo cáo với Thẩm Tòng Phi mới đúng. Vì trước đó có nhiều sự kiện phát sinh, Hàn Đông cảm thấy Thẩm Tòng Phi bất mãn với mình, vì thế mà bỏ qua, bây giờ Hoàng Văn Vận hỏi, hắn cũng không nên nói thật.

Hoàng Văn Vận thản nhiên nói:

- À, chuyện lớn như vậy cậu nên báo cáo cho lãnh đạo chủ quản, như vậy là tốt. Cứ như vậy nhé, ngày mai cậu và tổ khảo sát của tập đoàn Kỳ Vọng đến gặp tôi.

Thẩm Tòng Phi có cái nhìn với Hàn Đông, Hoàng Văn Vận biết điều này nhưng cũng không hiểu vì sao, đó là mối quan hệ giữa hai vị cấp dưới, hắn cũng từ chối cho ý kiến, cũng không can thiệp quá nhiều.

Hàn Đông cúp điện thoại và thấy đã hơn tám giờ, thấy thời gian cũng đã có hơi muộn, để ngày mai báo cáo thì hay hơn. Vì thị trấn Triệu Hoa không có khách sạn phù hợp, lúc này đoàn xe lại chạy về huyện Phú Nghĩa, Lâm Phương Tri và Đặng Đạt Hòa sẽ không đi theo. Hai người bọn họ đã biết chuyện tập đoàn Kỳ Vọng sẽ đầu tư ở thôn An Khê, hơn nữa đầu tư với độ cứng hơn mười triệu, vì vậy mà thật sự hưng phấn. Tất nhiên Đặng Đạt Hòa hưng phấn còn có một hàm nghĩa khác, Lâm Phương Tri cũng không biết.

Ngày hôm sau Hàn Đông chọn thời gian Thẩm Tòng Phi đi làm để điện thoại báo cáo cho thư ký là Trịnh Vĩnh Trung, nói muốn báo cáo công tác với lãnh đạo. Kết quả là Trịnh Vĩnh Trung hỏi Thẩm Tòng Phi, nói rằng chủ tịch sẽ nhanh chóng cùng bàn luận với bí thư Hoàng, lúc này không có thời gian, để cho hắn điện thoại đến vào lúc hơn mười giờ.

Hàn Đông buồn bực cúp điện thoại, hắn thở dài một hơi, việc này chỉ sợ sẽ làm cho Thẩm Tòng Phi thêm hiểu lầm. Lát nữa hắn sẽ bàn luận với bí thư Hoàng thì đối phương sẽ biết rõ chuyện tập đoàn Kỳ Vọng đến đầu tư, nhất định sẽ tỏ ra bất mãn vì mình không nhanh chóng báo cáo. Xem ra sau này nếu có chuyện gì cũng cần chú ý, nếu không sẽ phát sinh những phiền toái không cần thiết.

Thật ra giữa Hàn Đông và Thẩm Tòng Phi cũng không có bao nhiêu vấn đề, nhưng chỉ là một chút chuyện nhỏ cứ tích góp dần lên, vì thế mà tạo nên ngăn cách giữa hai người. Nếu kịp thời nói ra thì không có vấn đề, nhưng đến nước này muốn hóa giải cũng không phải dễ dàng, vì vậy trong quan trường nếu để lại ấn tượng xấu cho lãnh đạo thì sau này muốn thay đổi là rất khó.

- Thôi bỏ, nên làm thế nào thì làm như vậy.

Hàn Đông nhanh chóng áp chế cảm giác bức bối trong lòng, bây giờ hắn chủ yếu theo sát bí thư Hoàng Văn Vận, có sự thúc đẩy của bí thư huyện ủy, Thẩm Tòng Phi cho dù có ý kiến cũng không có vấn đề gì.

Khi Ngưu Chí Không và quản lý Hà gặp mặt Hoàng Văn Vận, Hàn Đông đứng bên ngoài nói chuyện với Trương Trường Hà. Lúc này Trương Trường Hà nhìn vào trong phòng và khẽ nói:

- Tiểu Đông, hai ngày nữa mời khách nhé?

Hàn Đông chợt sững sờ:

- Mời khách gì?

Trương Trường Hà khẽ nghiêng người về phía trước, hắn đến trước mặt Hàn Đông rồi khẽ nói:

- Tôi nghe ý của bí thư, lần này cậu sẽ tiến lên một bước, việc này còn chưa ai biết.

- Không thể nào.

Hàn Đông kinh ngạc há hốc miệng, Trương Trường Hà có gạt mình không? Nếu mình có đột phá thì quá bất ngờ, vì mình chỉ làm chủ tịch thị trấn được chưa đến một tháng, mới đó đã có thể lên làm bí thư thị trấn được sao?

Trương Trường Hà vỗ vỗ vai Hàn Đông rồi nói:

- Cậu cứ chờ đó mà xem, chiều nay trong huyện sẽ thảo luận về vấn đề của thị trấn Triệu Hoa, có lẽ sẽ đưa ra quyết định.

Cửa phòng mở ra, bí thư Hoàng, Ngưu Chí Không và quản lý Hà đi ra, bí thư Hoàng lại bắt tay với mọi người, sau đó cười nói:

- Hoan nghênh các vị đến đầu tư ở huyện Phú Nghĩa, tình huống cụ thể tôi sẽ cho chủ tịch Thẩm bàn bạc với các anh, cậu đưa hai vị này đến chỗ của chủ tịch Thẩm cho tôi.

- Vâng, bí thư!

Trương Trường Hà đứng lên cung kính mời Ngưu Chí Không và quản lý Hà cùng đi với mình:

- Mời hai vị.

Hàn Đông cũng mỉm cười, lúc này Hoàng Văn Vận nói:

- Hàn Đông, cậu ở lại, tôi có việc cần bàn với cậu.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.