Chương trước
Chương sau
Kiều San San đứng ở dưới đèn đường một mét, tóc cuốn lên, khuôn mặt chữ điền trắng nõn ánh mắt như sao giống như đang lóe sáng ra. Dáng người cô nổi bật đứng nơi đó giống như một đóa mẫu đơn làm mê lòng người.

Vẻ mặt cô ta mỉm cười ngọt ngào, đôi bàn tay nhỏ bé buông xuống dưới vạt áo, dáng thon dài tuyệt vời có lực hấp đẫn vô cùng sung mãn.

Hàn Đông hít mấy hơi, ôm lấy eo của Kiều San San, dịu dàng nói

- Không có gì, điện thoại của cô út anh, nói là muốn giúp anh tham khảo chút, anh nói mình chắc chắn thành công.

- Hà hà, cô út của anh khá là quan tâm đến chuyện của anh nhỉ

Kiều San San dùng bả vai huých vào Hàn Đông, vẻ mặt hồng hồng.

Hàn Đông cười nói

- Đúng vậy, hồi nhỏ cô đối với anh rất tốt, công ty của cô, anh có có năm phần trăm cổ phần mà.

- Thật không, vậy anh nói thật đi, anh có bao nhiêu gia sản?

Kiều San San kinh ngạc hỏi han.

- Anh cũng rõ, chuyện này anh mặc kệ, có tiền dùng là được rồi

Hàn Đông cười, còn không biết bản thân có bao nhiêu gia sản, có điều cổ phần của bản thân cũng không có ý nghĩa thực tế, dù sao cũng để cho mẹ quản lý, ngược lại khi đến lúc có lý do cần tiền thì lấy tiền mà thôi.

Kiều San San hờn dỗi nói

- Ha ha, cổ đông như anh thật không có trách nhiệm gì.

Hàn Đông cười, vốn dĩ đem tình hình cụ thể của ban thân nói cho Kiều San San, nhưng lời của cô út, lại khiến Hàn Đông do dự. Có lẽ bây giờ bản thân vẫn chưa có thực lực tự chủ quyết định tất cả, cho nên cần phải cố gắng. Chỉ có tích lũy đủ tài năng và thực lực mới có thể đủ tự mình làm chủ tất cả. Mà bây giờ nếu có đem những thứ này nói cho Kiều San San, chỉ có thể đem đến cho cô ta áp lực cực và phức tạp lớn thôi, ngược lại lại có thể dọa cô ta chạy mất.

Cho nên, Hàn Đông quyết định tạm thời không muốn nói cho cô ta, đợi sau khi bản thân có nghĩ biện pháp làm cho trong nhà tán thành, mới nói cho cô ta.

Thế mà Hàn Đông trong lòng vẫn buồn phiền, thân phận thật sự của mình thật là con dao hai lưỡi, hoặc là có vô số người hâm mộ. Nhưng với thân phận này, đôi khi cũng biết thành gông xiềng nặng nề, làm cho người ta thở không nổi

Hai người nắm tay, đi về dọc theo con phố, Kiều San San nhẹ nhàng hát ca trên đường, khiến Hàn Đông trong lòng có thay đổi tốt lên nhiều, mặc kệ thế nào, mình không được buông tay, lực cản trong nhà sẽ có ngày bị hóa giải.

Ngày hôm sau, Hàn Đông sáng sớm phải vào Huyện ủy, báo cáo cho Hoàng Văn Vận chuyện Phó chủ nhiệm Ban quản lý. Nghe Hàn Đông nói xong. Hoàng Văn Vận gật đầu nói

- Ừ, nếu cậu cho rằng Lâm Phương Tri được, vậy tôi đi giao tiếp với Ban tổ chức, về phần lựa chọn người còn lại, tôi tạm thời không động vội, chờ cậu về sau có người thích hợp thì lại điều chỉnh vậy.

- Cảm ơn Bí thư Hoàng

Hàn Đông vô cùng vừa lòng với thái độ của Hoàng Văn Vận, cũng nói rõ ông ta quả thật toàn lực ủng hộ công việc của mình, gặp phải lãnh đạo thế này thật không tồi.

Nói thêm một chút công việc của Ban quản lý, Hàn Đông cáo từ đi ra ngoài, ở cửa liền chạm phải Phó bí thư Phùng Chấn Hoa đi đến, Hàn Đông liền cung kính lên tiếng

- Bí thư Phùng

Phùng Chấn Hoa ừ một tiếng, gật đầu không nói lời dư thừa.

Hàn Đông cũng biết người này không vừa lòng với mình. Trước kia là bởi vì Chu Ngọc Vinh, lần này là bởi vì việc của lão tổng Trần Thế Tùng của công ty điện lực mà không nghe lời dặn của ông ta, phỏng chừng ông ta bây giờ đối với mình càng không vừa lòng.

Cho dù Phùng Chấn Hoa và Hoàng Văn Vận cùng chiến tuyến, nhưng cũng không có nghĩa là, Phùng Chấn Hoa giống như Hoàng Văn Vận thưởng thức Hàn Đông

Ngày mùng sáu tháng bẩy, chi nhánh công ty Tây Nam viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang chính thức thành lập.

Ngày mùng bảy, khu công nghiệp Thần Quang huyện Phú Nghĩa long trọng mời dự nghi thức đặt móng cho căn cứ nhà máy số một.

Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch Lý Trọng Hỷ, Phó viện trưởng viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang là Hồ Tùng Nghị, Chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch tỉnh Mao Tử Ngọc, Bí thư Thành ủy Quang Châu Đinh Vi Dân, chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương cùng với Phó chủ tịch thành phố có liên can, còn có Bí thư Huyện ủy Hoàng Văn vận huyện Phú Nghĩa, Chủ tịch huyện Phương Trung và vài vị phó chủ tịch huyện đều tham dự nghi thức đặt nền móng.

Trong cuộc họp, Lý Trọng Hỷ đại biểu Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh phát biểu nhiệt lời nói tình, Hồ Tùng Nghị đại biểu viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang phát ngôn, Bí thư Thành ủy Vinh Châu là Đinh Vi Dân đại biểu Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Vinh Châu tán dương cao độ đối với cứ địa số một thuộc về Vinh Châu, cũng tỏ vẻ nhất định phải làm một số thiết lập sáng tạo hoàn cảnh tốt nhất vì cứ địa số một.

Về phần người có liên can của huyện Phú Nghĩa và Ủy ban nhân dân huyện, thì không có tư cách lên biểu diễn ở đại hội thế này.

Sau cuộc họp, đợi sau khi Lý Trọng Hỷ và những người có liên can về Thục Đô, Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân tự mình đến tiếp kiến Hàn Đông, biểu thị sự tán dương cao độ đối với thành tích mà hắn làm ra, lại nói Thành ủy vô cùng coi trong công tác bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi. Hy vọng Hàn Đông không ngừng cố gắng, làm thật tốt công việc ở khu công nghiệp Thần Quang.

Đinh Vi Dân nói chuyện với Hàn Đông trong phòng hội nghị hơn hai mươi phút, điều này khiến cho cán bộ huyện Phú Nghĩa ở bên ngoài vô cùng kinh ngạc. Xem ra vì việc của cứ địa số một, Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân vô cùng hài lòng với Hàn Đông, phải biết rằng Bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện cũng không được đãi ngộ như vậy.

Hơn nữa lần này Bí thư Đinh lần đầu tiên tiếp kiến Hàn Đông, thậm chí đến Bí thư Huyện ủy huyện Phú Nghĩa là Hoàng Văn Vận cũng phải chờ bên ngoài.

Đương nhiên Hoàng Văn Vận cũng không có gì là không vui, Hàn Đông là người ông ta đề bạt mà đi lên, Bí thư Thành ủy càng có cái nhìn coi trọng với Hàn Đông, cũng là càng chứng tỏ ông ấy cách dùng người của Bí thư huyện ủy!

Rõ ràng càng quan trọng là Bí thư Đinh đối với Hàn Đông thế này cũng không uy hiếp được địa vị của Hoàng Văn Vận.

Cửa bên trong mở ra, Hàn Đông đi ra, quay lại nói

- Bí thư Đinh xin dừng bước.

Mọi người lúc này nhìn từ kẽ hở cửa bên trong thấy được Đinh Vi Dân tiễn Hàn Đông đến tận cửa, cả đám lập tức khiếp sợ.

Đây là đãi ngộ gì vậy. Cho dù là Phó chủ tịch Thành phố bình thường báo cáo công việc với Bí thư Đinh, chỉ sợ cũng không nhận được tiếp đãi long trọng như vậy.

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh tươi cười của Hàn Đông, trong lòng mọi người đểu cảm thán, tiểu tử này vận may tốt quá, không ngờ dựa vào việc này, nhận được sự coi trọng của Bí thư Thành ủy, tiền đồ về sau, chắc chắn vô cùng rộng lớn.

Mọi người đều muốn biết Đinh Vi Dân rốt cuộc là nói chuyện gì với Hàn Đông, không ngờ nói chuyện hơn hai mươi phút, bọn họ có nhiều chuyện để nói vậy sao?

Lúc này thư ký Đinh Vi Dân có lời

- Mời Bí thư Hoàng, những người còn lại Bí thư Đinh mong mọi người không cần phải chờ, lát nữa Bí thư Đinh phải về Thành ủy.

Tất cả mọi người có chút thất vọng, có điều cũng không có ai rời khỏi, lãnh đạo tuy nói sẽ không gặp mọi người, nhưng mọi người cũng không thể bỏ đi như thế, ít nhất để lãnh đạo biết mình cũng có có mặt ở đây, đã từng đợi qua.

Hàn Đông trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, lập tức đi xuống lầu, sau đó lái xe về Ban quản lý. Trong phòng hội nghị, Đinh Vi Dân ngoài việc nói về công việc, mặt khác quan tâm đến cuộc sống của Hàn Đông và v.v… không nhanh không chậm nói đến những hai mươi phút.

Vừa mới quay về Ban quản lý, Hàn Đông nhận được điện thoại của Trần Dân Tuyển của Ban tổ chức. Nói muốn đưa Lâm Phương Tri đến nhậm chức, không ngờ việc đã nhanh thế này, Hàn Đông cũng rất vui mừng, nói

- Được chứ, tôi để văn phòng sắp xếp bữa cơm trưa.

Theo sau, Hàn Đông gọi điện cho Chánh văn phòng Tôn Hiểu Linh, để cô ta thông báo cho toàn thể nhân viên, nửa giờ sau đến phòng họp họp.

Mười một giờ, Trần Dân Tuyển và Lâm Phương Tri mới tới Ban quản lý, trong toàn thể hội nghị, bổ nhiệm Lâm Phương Tri là phó chủ nhiệm, phó bí thư đảng ủy Ban quản lý, còn Âu Đạo Khôn sẽ có phân công khác

Mọi người từ trong giới thiệu của Trần Dân Tuyển, biết Lâm Phương Tri là người đến từ trấn Triệu Hoa, vậy thì ông ta tự nhiên là thân tín của Hàn Đông. Không ngờ Hàn Đông vô tình, đem Phó chủ nhiệm thường trực của Ban quản lý trở thành người một nhà. Trong lòng mọi người có cảm giác nguy cơ, đến Phó chủ nhiệm có thể tùy tiện làm, những người khác không phải càng dễ dàng sao, xem ra về sau phải cố gắng công tác mới được.

Lâm Phương Tri biểu lộ cảm nghĩ nhậm chức, biểu thị nhất định dưới sự lãnh đạo của Chủ nhiệm Hàn, toàn lực làm tốt công việc của mình.

Sau đó, đợi Lâm Phương Tri và Âu Đạo Khôn đơn giản tiếp xúc công việc, tất cả cán bộ trung tầng trở lên đều đến Bách Vị Viên ăn cơm trưa.

Vừa tới Bách Vị Viên, nhìn thấy người của Cục thống kế cũng vừa mới xuống xe, Trần Dân Tuyển cười

- Hoàng Tùng muốn đến trấn Triệu Hoa

Hàn Đông sửng sốt, hỏi

- Ông ta đến tiếp chức của lãoLâm?

Trần Dân Tuyển gật đầu

- Bí thư Ủy ban kỷ luật họ Vương đối với ông ta rất tốt.

Hàn Đông đương nhiên biết Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Vương Tiến Quý đối với Hoàng Tùng rất tốt. Lúc trước khi hắn còn ở Cục thống kê, Vương Tiến Quý còn vì Hoàng Tùng mà phê bình Hàn Đông, không ngờ bây giờ Vương Tiến Quý lại đưa Hoàng Tùng tới trấn Triệu Hoa công tác, đó là nơi Hàn Đông đã từng chiến đấu qua.

Hơi nhíu mày, Hàn Đông cảm thấy thế cục huyện ủy quả là phức tạp, nghĩ cẩn thận chút, lực lượng của Chủ tịch huyện Phương Trung thật sự là hùng mạnh, bên trong Thường ủy, còn có Phó chủ tịch thường trực Hàn Văn Học, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Vương Tiến Quý. Trưởng ban tổ chức Tôn Nghĩa Phương, Bí thư Đảng ủy Công an Liêu Khai Vân những người này đều bên cạnh ông ta, tất cả chiếm năm phiếu rồi.

Ở Huyện ủy, Hoàng Văn Vận chỉ là miễn cưỡng chiếm thế thượng phong mà thôi, hơn nữa trong đó Trưởng ban tuyên giáo Vương Hòa Bình và Trưởng ban chỉ huy quân sự họ Mao, cũng là bởi vì nguyên nhân của bản thân, bây giờ mới có sự ủng hộ Hoàng Văn Vận mà thôi.

Đương nhiên, hai doanh trận này, cũng không phải là bền chắc như thép.

Hàn Đông biết, bây giờ bản thân dần dần dung nhập lực lượng khắp nơi bên trong cuộc đua ở huyện Phú Nghĩa, có lẽ rất nhiều người bắt đầu coi mình là đối thủ cạnh tranh rồi, cho nên về sau tình huống gặp phải chắc chắn càng thêm phức tạp, mau chóng bồi dưỡng nhiều người bên mình mới được.

Khi cơm no đi ra, Phạm Văn Phương bỗng nhiên bĩu mỗi

- Người không giữ chữ tín.

Hàn Đông ngẩng đầu nhìn. Trước đó không xa, tổng giám đốc Du của doanh nghiệp dược Lợi Đạt đang nói chuyện cùng với Phó chủ tịch huyện Cam Minh Địch, xem bộ dạng hai người, hẳn là cũng vừa mới ăn cơm xong, đang chuẩn bị rời khỏi.

Quay đầu nhìn về phía Phạm Văn Phương, chỉ nhìn thấy cô ta bĩu môi, vẻ mặt khinh miệt và phẫn nộ, xem ra cô ta rất để ý đối với chuyện tổng giám đốc Du nuốt lời, Hàn Đông trong lòng không khỏi cảm thấy đắc tội với người nào đều tốt, nhưng ngàn vạn lần không được đắc tội với phụ nữ, nếu không sẽ bị ghi hận cả đời.

- Đầu lợn

Phạm Văn Phương nhìn thấy Cam Mình Địch đi vào trong trong xe của tổng giám đốc Du nói.

Hàn Đông cười

- Trưởng phòng Phạm, tâm tính thoải mái chút, cô an tâm, người không tuân thủ chữ tín như thế, sớm muộn cũng bị chịu thiệt.

Phạm Văn Thơm chớp mắt, cười ha ha nói

- Chủ nhiệm Hàn, ngài để cho tôi xả giận chứ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.