Chương trước
Chương sau
Hàn Đông làm như vậy, có lẽ Hoàng Văn Vận cũng biết được những điều mờ ám trong Thành ủy. Nếu Thuẫn Cương có thể thuyết phục được Kiều Hiếu Nghĩa nói giúp cho y, vậy phía Đinh Vi Dân lại có thêm một Ủy viên thường vụ, việc của hắn cũng sẽ dễ hơn một chút rồi. Trước mặt số phiếu Ủy viên thường vụ mà Đinh Vi Dân và Sa Ứng Lương nắm giữ là xấp xỉ nhau, đều có bốn phiếu ổn định. Còn ngoài ra Bí thư Đảng ủy Công an Kiều Hiếu Nghĩa, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Bùi Bảo Thuận và Tư lệnh viên phân cục Quân ủy Lý Đại Dũng, tương đối mà nói phía Đinh Vi Dân cũng đảm bảo được năm phiếu, vượt qua Sa Ứng Lương. Tình hình này phần lớn Tư lệnh viên phân quân khu đều sẽ đứng về phia Đinh Vi Dân. Như vậy, Đinh Vi Dân đã nắm giữ hơn một nửa số phiếu, cho nên có thể chắc chắn lần này việc đề bạt của hắn sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng vấn đề quan trọng là, Hàn Đông cơ bản không thể thuyết phục Kiều Hiếu Nghĩa đứng về phía hắn, ông ta có thể không bỏ phiếu phản đối là đã không tồi rồi. Nhưng thật ra một phiếu của Tư lệnh viên phân quân khu Lý Đại Dũng kia cũng không phải là vấn đề gì. Nhưng nếu Đinh Vi Dân muốn thật sự khống chế Hội nghị thường vụ, vẫn còn phải cần một phiếu nữa, như vậy mới có thể vượt qua được một nửa.

Đương nhiên, nếu Đinh Vi Dân có được quyết tâm như vậy, thì dưới tình hình ông ta nắm được nắm phiếu, vẫn có thể lấy ra quyền quyết đoán của một Bí thư Thành ủy như ông ta, chuyên quyền độc đoán mà để Hàn Đông tiến thêm một bước. Nhưng như vậy đối với một Bí thư Thành ủy mà nói, vẫn khá nguy hiểm. Đặc biệt là nếu sau này Hàn Đông có biểu hiện không tốt, vậy lại càng dễ khiến người ta lên án.

Hoàng Văn Vận mỉm cười nhìn Hàn Đông, nhìn thấy hắn cẩn thận cân nhắc, trong lòng nghĩ vận khí của tiểu tử này cũng thật không tồi. Phó trưởng ban thường trực ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy vừa mới đến khảo sát điều tra và có sự tán dương cao đối với hắn, trong huyện liền có chuyện này. Bây giờ vị trí cũng đã xuất hiện, chỉ cần có thể thuận lợi thông qua ở phía thành phố, thì hắn lại có thể bước thêm một bước vững chắc trên con đường làm quan nữa.

Hàn Đông ngẫm nghĩ một lúc, nói:

- Bí thư Hoàng, chuyện này tôi hoàn toàn phục tùng sự sắp xếp của tổ chức. Sau này cho dù ở trên cương vị công tác nào, tôi đều sẽ cố gắng hết sức, toàn lực làm tốt công việc của mình.

Hoàng Văn Vận có chút nghi hoặc. Nhìn bộ dạng Hàn Đông, hẳn là hiểu ý tứ của ông, nhưng lại dường như hơi chần chừ. Chẳng phải hắn là bạn học đại học với con gái Kiều Hiếu Nghĩa sao? Vì việc của mình, nhờ Kiều Hiếu Nghĩa nói một tiếng, cũng không phải có vấn đề gì chứ? Hơn nữa thông qua khoảng thời gian quan sát này, Hàn Đông cũng không phải là người không biết suy nghĩ thoải mái!

Lúc này, Tề Bằng tiến vào báo cáo:

- Bí thư Hoàng, Phó chủ tịch huyện Thẩm đến.

Có thể nghe ra, y không gọi tắt Hoàng Văn Vận là ‘Bí thư’ như Trương Trường Hà, mà là còn thêm họ vào trước hai từ ‘Bí thư’. Tuy chỉ là hơn thua một từ, nhưng lại khác biệt về mức độ thân thiết. So với Trương Trường Hà, người thanh niên này còn có chút chênh lệch, đối nhân xử thế cũng kiêu căng hơn một chút. Sau này có lẽ cũng không thể tiến nhanh được như Trương Trường Hà.

Hoàng Văn Vận cười nói:

- Mời Phó chủ tịch huyện Thẩm vào đi.

Rất nhanh Thẩm Tòng Phi liền bước vào, nhìn thấy Hàn Đông, trước tiên là dịch ra một chút, sau đó liền nở nụ cười. Y đương nhiên hiểu được suy nghĩ trong lòng Hoàng Văn Vận. Nếu lần này có thể thành công, y làm Phó chủ tịch thường trực huyện, còn Hàn Đông vượt một bước mà làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện, vậy hai người liền có được không gian hợp tác trong Ủy ban nhân dân huyện. Đến lúc đó đối phó với Phương Trung, cũng đã có thực lực.

- Phó chủ tịch huyện Thẩm!

Hàn Đông khách sáo chào hỏi. Thực ra giữa hắn và Thẩm Tòng Phi cũng không có quá nhiều xích mích lớn, nhưng sau này cơ hội hợp tác sẽ rất nhiều, cho nên không thể vì những sự không vui trước đây mà canh cánh trong lòng. Sau này hắn ở trong huyện, cũng còn cần đoàn kết tất cả lực lượng, như vậy mới có thể triển khai công việc tốt hơn.

- Hàn Đông cũng ở đây à?

Thẩm Tòng Phi cười nói, ngồi xuống một bên, móc thuốc ra đưa cho Hoàng Văn Vận một điếu, sau đó lại đưa bao thuốc đến trước mặt Hàn Đông.

Có thể thấy, Thẩm Tòng Phi rất tự nhiên trước mặt Hoàng Văn Vận, từ đó có thể thấy quan hệ của hai người cũng không tồi.

Hoàng Văn Vận châm thuốc, hút hai hơi, sau đó nói:

- Tòng Phi và Hàn Đông có thể hợp tác với nhau thật tốt. Hiện nay các công tác của huyện Phú Nghĩa đã bắt đầu khởi sắc, chỉ cần chúng ta chung sức hợp tác, chắc chắn có thể gầy dựng được sự nghiệp.

Thẩm Tòng Phi cười nói:

- Đồng chí Hàn Đông tuổi trẻ tài cao, tìm tòi sáng tạo, năng lực xuất chúng, tiền đồ sau này quả thật rất rộng rãi.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Phó chủ tịch huyện Thẩm quá khen. Sở dĩ tôi có thể làm được những thành tích như vậy, chủ yếu cũng nhờ sự ủng hộ của lãnh đạo. Sau này còn phải nhờ Bí thư Hoàng, Phó chủ tịch huyện Thẩm chỉ bảo nhiều nữa!

Hoàng Văn Vận xua tay nói:

- Được rồi, Hàn Đông, cậu cũng không cần khiêm tốn nữa. Sự việc lần này, cũng có ảnh hưởng rất lớn đối với sự phát triển sau này của huyện chúng ta, vì vậy mọi người không cần phớt lờ. Cho nên cũng muốn bàn bạc trước một chút, sau này khi làm việc, cũng thuận lợi hơn.

Trước đó, ông ta cảm thấy được giữa Thẩm Tòng Phi và Hàn Đông có mâu thuẫn, cho nên thông qua cơ hội này, cùng gọi bọn họ đến, cũng xem như cho họ một cơ hội xua tan những chướng ngại trước đó. Đương nhiên, Hoàng Văn Vận cũng biết Phó bí thư Phùng Chấn Hoa cũng bất mãn với Hàn Đông, nhưng lại không có cách nào hóa giải được. Dù sao Phùng Chấn Hoa cũng không giống Thẩm Tòng Phi, ở một phương diện nào đó, Phùng Chấn Hoa là người mang lợi ích cá nhân khá lớn.

Hàn Đông hiểu được, Hoàng Văn Vận gọi hắn đến, ngoài chuyện công việc ra, cũng là thông qua cơ hội này hóa giải những mâu thuẫn giữa hắn và Thẩm Tòng Phi. Trong lòng nghĩ đây cũng là một cơ hội, liền nói:

- Bí thư Hoàng, hôm đó anh gọi điện thoại cho tôi, tôi đang ở Thục Đô, hay là trưa nay tôi mời anh và Phó chủ tịch huyện Thẩm cùng ăn bữa cơm.

Hoàng Văn Vận nói:

- Cũng được!

Thẩm Tòng Phi lại nói:

- Bí thư Hoàng, tôi cảm thấy thời gian buổi trưa hơi gấp, Hàn Đông, hay là cậu sắp xếp vào buổi tối, thế nào? Cậu đến huyện Phú Nghĩa lâu như vậy rồi, nói ra chúng ta cũng chưa từng uống rượu với nhau đấy!

Hoàng Văn Vận vỗ tay cười nói:

- Đúng, vậy buổi tối. Hàn Đông, nếu cậu đã mời khách, thì cũng nên có thành ý một chút mà. Mời buổi trưa, lại không thể uống rượu, ăn cơm cũng không có không khí gì.

Hàn Đông nghe đến việc uống rượu, da đầu đã có chút tê rần. Nghĩ lại lúc hắn mới đến Vinh Châu, Lý Đại Dũng liền nói với hắn người ở huyện Phú Nghĩa đều rất thích uống rượu. Bây giờ xem ra, chỉ sợ tối nay hắn không thoát khỏi việc uống rượu rồi. Đương nhiên Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi có thể chủ động yêu cầu sắp xếp vào buổi tối, đây cũng là một biểu hiện thân mật. Nếu quan hệ thông thường, thời gian buổi trưa cùng cậu ăn bữa cơm, cũng coi như đã nể mặt rồi. Thông thường nếu cùng ăn cơm tối với nhau, đều là những mối quan hệ không tồi.

- Vậy được, buổi tối tôi tìm một nơi yên tĩnh một chút, đến lúc đó phải cùng Bí thư Hoàng, Phó chủ tịch huyện Thẩm uống vài ly.

Hàn Đông cười nói.

Hoàng Văn Vận gật gật đầu, hỏi:

- Lần này Hàn Đông đi tỉnh tình hình thế nào, nếu có thể thành công nâng cấp được Khu công nghiệp Thần Quang, đây cũng là một thành tích không tồi đâu! Vinh Châu bốn quận hai huyện, còn chưa có một Khu công nghiệp cấp phó huyện nào. Nếu việc này có thể thành, chúng ta cũng coi như đã đi trước huyện anh em rồi.

Hàn Đông báo cáo một chút về tình hình Ban quản lý,

- Tôi nghĩ rằng vấn đề trở thành Khu công nghiệp cấp phó huyện đối với Khu công nghiệp Thần Quang cũng không phải ở đó. Ngay cả vùng sản xuất số một cũng đã chọn huyện Phú Nghĩa, lãnh đạo Ủy ban Kế hoạch tỉnh cũng không thể không suy nghĩ đến điểm này chứ?

Đang nói, điện thoại di động vang lên, Hàn Đông lấy ra nhìn, là điện thoại của Quan Vĩnh Lâm Chánh văn phòng Ủy ban Xã luận tỉnh, liền nghe máy, cười nói:

- Phó Chủ nhiệm Quan, chào anh, có tin tức tốt gì sao?

- Ha ha, Trợ lý Hàn rất tự tin.

Quan Vĩnh Lâm cười nói.

Nghe giọng điệu ông ta, Hàn Đông cũng cảm thấy có lẽ vấn đề cũng không lớn. Nếu không, ông ta cũng không thể cười ha ha mà gọi điện thoại với hắn như vậy,

- Có Phó Chủ nhiệm giúp đỡ, tôi nghĩ vấn đề cũng không lớn lắm.

- Tôi cũng không dám kể công lao gì, đây chủ yếu là Trợ lý Hàn đã hoàn thành tốt công việc của mình. Sáng hôm nay, tôi liền trình đơn xin của cậu lên cho Chủ nhiệm. Các lãnh đạo vừa mới họp xong, vừa mới có được tin tức liền vội vàng gọi điện thoại cho cậu. Ý kiến phúc đáp cũng sắp xuống đó rồi, Trợ lý Hàn, chúc mừng nhé.

Hàn Đông vội vàng nói:

- Cảm ơn Chủ nhiệm Quan, hôm nào mời anh đến Thục Đô ăn cơm, anh cũng phải nể mặt tôi chứ.

Mặc dù cơ hội để nói chuyện với Ủy ban Xã luận tỉnh cũng không nhiều, nhưng nếu đã có cơ hội như vậy, có thể tìm được mối quan hệ thì nhất định phải nắm bắt lấy. Dù sao ăn một bữa cơm cũng không hết bao nhiêu tiền.

Lúc Hàn Đông nghe điện thoại, Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi đều mỉm cười ngồi nghe. Bọn họ đương nhiên đều có thể nghe ra lần này việc Khu công nghiệp Thần Quang lên cấp đã được xác định, trong lòng cũng cảm thấy vui mừng.

Thấy Hàn Đông cúp máy, Hoàng Văn Vận nói:

- Không tồi nhỉ, đồng chí Hàn Đông vừa ra tay, đã nắm chắc được sự việc.

Hàn Đông nói:

- Cũng còn may, không khiến các lãnh đạo thất vọng. Vừa rồi Phó chủ nhiệm Quan của Ủy ban Xã luận tỉnh gọi điện thoại đến, đơn xin nâng cấp Khu công nghiệp Thần Quang đã được phê duyệt rồi, rất nhanh sẽ nhận được ý kiến phúc đáp.

Thẩm Tòng Phi cười nói:

- Động tác của Ủy ban Xã luận tỉnh cũng rất nhanh, xem ra Hàn Đông ra tay thật khác biệt đấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.