Chương trước
Chương sau
Đương nhiên, Hàn Đông đem ý nghĩ của mình nói cho Triệu Nhạc, hắn vẫn muốn làm công tác kinh tế hơn, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể làm ra được chiến tích nhanh hơn.

Đối với chuyện Đinh Vi Dân không liên lạc với mình mà lại liên lạc với Triệu Nhạc trước, Hàn Đông cũng có thể nghĩ thông được. Trong lúc Đinh Vi Dân bố trí, ông ta tất nhiên nguyện ý làm tốt quan hệ với Triệu Nhạc, dù sao thì sau đó mình cũng sẽ biết được tình huống từ chỗ của Triệu Nhạc.

Mặc dù, vừa rồi, Hàn Đông ra hành lang nhận điện thoại, nhưng Kỷ Quốc Hùng, Vương Hòa Bình và Chu Chính đều loáng thoáng nghe được một chút, trong lòng cũng đều có nghi hoặc.

Khi Hàn Đông trở về, ngồi xuống, Chu Chính mới cười ha hả nói:

- Anh Đông, có phải hay không muốn tiến thêm một bước?

Hàn Đông lắc đầu nói:

- Chưa nói đến chuyện ấy.

Thấy mọi người đều thăm dò nhìn về phía mình, Hàn Đông suy nghĩ một chút rồi thẳng thắn, thành khẩn nói:

- Vừa rồi là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Trưởng ban Triệu gọi điện tới.

- Thảo nào!

- Hóa ra là Trưởng ban Triệu.

Kỷ Quốc Hùng và Vương Hòa Bình đều thét lên kinh hãi.

Mà Chu Chính thì lại ở một bên hai mắt tỏa sang nhìn Hàn Đông, trong lòng không khỏi hưng phấn, thầm nhủ, sau này cứ theo anh Đông lăn lộn, tiền đồ thật lớn a.

Hàn Đông sở dĩ thẳn thắn nói ra quan hệ với Triệu Nhạc chủ yếu cũng là để ba người ở đây thêm phần tin tưởng đi.

Tình huống trước mắt xem ra, Hàn Đông còn muốn nán lại ở Vinh Châu một thời gian nữa, bởi vậy nhất định phải triệu tập bên người một bộ phận nhân tài. Hiện tại, đám người Kỷ Quốc Hùng, Vương Hòa Bình này quan hệ với mình cũng không tồi, nhưng nếu như muốn tăng thêm một bước nữa, thì nhất định phải khiến cho bọn họ nhìn thấy có hi vọng.

Hiện tại, quan hệ của bọn họ với mình không tồi chủ yếu vẫn là bởi vì tiềm lực phát triển của mình không tồi, nếu như hiện tại đưa ra thêm quan hệ với Triệu Nhạc, thì có thể khiến cho bọn họ thấy được hy vọng thăng tiến. Triệu Nhạc thân là Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy, đối với cán bộ phía dưới có quyền bổ nhiệm rất lớn.

Vương Hòa Bình nguyên bản đang vì Kỷ Quốc Hùng thăng tiến mà trong lòng còn hơi có chút buồn bực, nhưng hiện tại liền đã hy vọng tràn đầy.

- Xem ra, bí thư Hoàng lần này có thể được đề bạt nhanh như vậy hẳn là có liên quan tới Hàn Đông đi.

Vương Hòa Bình cân nhắc trong lòng, đồng thời quyết định, về sau sẽ đi theo bên người Hàn Đông, tương lại ắt hẳn muốn thăng tiến cũng không phải là chuyện khó.

Buổi trưa ăn cơm trong nhà Kỷ Quốc Hùng, Kỷ Quốc Hùng lấy ra một chai Mao Đài hơn hai mươi năm. Đây là lúc ông ta xuất ngũ được chiến hữu tặng, giữ nhiều năm như vậy, hiện tại rốt cục cũng lấy ra uống. Nguyên bản trong nhà ông ta cũng có mua mấy chai rượu Ngũ Lương, thế nhưng khi biết Hàn Đông có quan hệ như vậy, Kỷ Quốc Hùng liền quyết định đưa hết vốn ra.

Bốn người đàn ông, tổng cộng uống hết ba bình rượu. Kết quả là Hàn Đông uống đến đầu óc choáng vàng, tuy nhiên may là tửu lượng hiện tại của Hàn Đông đã tăng lên không ít, đầu tuy rằng có choáng nhưng vẫn có thể ổn định được.

Bốn giờ chiều, Hàn Đông liền từ biệt đi về, gọi điện thoại cho Kiều San San rồi cùng cô ăn cơm chiều, đến khoảng mười giờ mới lái xe trở về huyện Phú Nghĩa.

Hôm sau là thứ Hai, sáng sớm, Hàn Đông đã đi vào phòng làm việc.

Không lâu sau, Kỷ Quốc Hùng đã gọi điện tới, bào cho Hàn Đông là năm triệu kia đã được chuyển xuống dưới.

Hàn Đông cười nói:

- Cục trưởng Kỷ làm việc thật là nhanh a. Năm triệu kia không phải là đã bị tham ô mất rồi hay sao, như thế nào lại có tiền rồi?

Kỷ Quốc Hùng nói:

- Dù nói thế nào, mấy triệu cũng có thể xuất kho được mà.

Lần này sở dĩ Kỷ Quốc Hùng có thể thăng tiến chủ yếu cũng chính là bởi vì năm triệu này, bởi vậy, ông ta vừa lên đảm nhiệm là liền khẩn trương bắt tay vào làm chuyện này.

Hơn nữa, chuyện này còn có quan hệ tới Hàn Đông, cho dù có là không khẩn cấp thì Kỷ Quốc Hùng cũng phải hoàn thành tốt một cách nhanh nhất.

Sau đó, hàn đông lại gọi điện cho cục trưởng cục tài chính Dương Nghị, bảo ông ta hoàn thành thủ tục liên quan.

Như vậy, Sở Tài chính chuyển xuống dưới hai mươi triệu, toàn bộ đã được ghi vào sổ sách.

Hàn Đông lại gọi Trương Trường Hà tới, nói sơ qua một chút:

- Tài chính đã được đưa xuống rồi, công tác kế tiếp, anh phải nhanh chóng đi làm, thứ nhất là phải đẩy tiến độ nhanh hơn, hai là phải giám sát chất lượng các hạng mục công tác, không được để xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Trương Trường Hà gật đầu nói:

- Chủ tịch Hàn cứ yên tâm, tôi sẽ chuyên tâm giám sát.

Hàn Đông khá vừa lòng với thái độ của Trương Trường Hà. Qua một thời gian ở chung, đặc biệt quan sát thấy anh ta vẫn luôn để tâm tới các hạng mục công tác, điểm này Hàn Đông khá coi trọng.

Sau khi Trương Trường Hà rời đi, Tả Nhất Sơn lại tiến vào báo cáo với Hàn Đông, thuận tiện nói thêm một câu:

- Chủ tịch Hàn, tôi vừa thấy Cục Trưởng Cục Tài chính, Cục trưởng Dương qua đây, hình như là đi về phía Đông.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Tôi biết rồi.

Tả Nhất Sơn liền vô thanh vô thức lui ra ngoài, làm thư ký, ánh mắt anh ta phải nhìn quanh bốn phía, bất cứ lúc nào cũng phải đem tin tức liên quan báo cáo cho lãnh đạo.

Phía Đông chính là văn phòng của Phương Trung, như vậy là Dương Nghị đang đi qua báo cáo công tác với Phương Trung đi.

Tuy nói Cục tài chính là ban ngành thuộc Ủy ban nhân dân Huyện, nhưng bởi vì nó rất quan trọng cho nên cả Chủ tịch huyện và Bí thư huyện ủy đều muốn nắm bắt.

Hàn Đông cũng biết Dương Nghị là người của Hoàng Văn Vận, tuy là trước đây hắn từng có chút mâu thuẫn nhỏ với Dương Nghị, nhưng cũng đâu có làm gì ông ta.

Nhưng không ngờ hiện tại Dương Nghị lại đi báo cáo công tác với Phương Trung, xem ra là ông ta thấy lần này Hoàng Văn Vận sẽ được đề bạt, Phương Trung sẽ lên làm Bí thư huyện ủy, cho nên đi đầu nhập vào trước.

Trên quan trường, những chuyện như vậy, kỳ thật cũng không phải là ít.

Chỉ có điều, Hàn Đông vốn đã có chút khó chịu với Dương Nghị, hiện tại, Dương Nghị lại có ý muốn đầu nhập vào bên của Phương Trung, nên lại càng làm cho trong lòng Hàn Đông cảm thấy không vui.

- Ha ha, thu hậu thì mã lên, mấy ngày này ai cũng không được yên.

Hàn Đông lẩm bẩm.

Hoàng Văn Vận thăng chức là chuyện ván đã đóng thuyền. Đến lúc Hoàng Văn Vận đi rồi, bất kể là ai tới làm Bí thư huyện ủy, thì Hàn Đông cũng đều tiến thêm được một bước, tăng mạnh quyền lực trong tay, nhân sự tương ứng cũng sẽ thay đổi một chút.

Chỉ cần Hàn Đông nắm được trong tay hơn nửa số phiếu ở Hội nghị thường vụ, thì đổi vài người cũng là chuyện dễ dàng.

Đến đầu giờ chiều, Lư Kim Nguyên qua đây báo với Hàn Đông, là hai rưỡi chiều Chủ tịch huyện mời dự họp, thảo luận về công tác sắp tới và vấn đề nhân sự.

Đúng giờ, Hàn Đông đi vào phòng họp, các vị phó Chủ tịch huyện cũng đều đã đến rồi.

Hàn Đông ngồi xuống vị trí của mình, lấy bao thuốc lá Trung Hoa ra mời mỗi người một điếu, sau đó mấy người đều ngồi trông này hút thuốc chờ Phương Trung đến.

Không đến mười lăm phút sau, Phương Trung đi vào, ông ta chải tóc bóng loáng đến mức phỏng chừng là con muỗi đậu lên cũng sẽ bị trượt ngã.

Lần này, Chủ tịch huyện làm việc cũng không có nội dung gì, đều là những lời bình thường, cường điệu công tác sắp tới một chút, cuối cùng tóm lại là thảo luận vấn đề nhân sự ở Cục công an.

Phương Trung liếc nhìn Hàn Đông một cái, mỉm cười nói:

- Căn cứ vào nguyện vọng và quyết định của Cục Công an, Đại đội trưởng đại đội đồn Công an khu công nghiệp Thần Quang, là cấp phó phòng, nếu như mọi người không có ý kiền gì, liền thông qua.

Hàn Đông ngẩn người, Phương Trung này cũng khá thẳn thắn đi, nhưng ngược lại cũng tốt, cái này miễn cho mình và ông ta đối đầu, đồng thời, trong lòng Hàn Đông cũng hiểu được, đây là Phương Trung đang đưa ra thiện ý.

Nếu như Phương Trung muốn ngồi lên chức Bí thư huyện ủy, thì tạm thời cũng sẽ không làm mâu thuẫn ở mọi mặt trở nên gay gắt.

Sau khi tan họp, Phương Trung nói với Hàn Đông:

- Chủ tịch Hàn, đến văn phòng tôi nói chuyện một chút.

Đến văn phòng Phương Trung, Thạch Dũng đưa trà vào liền lui ra ngoài đóng cửa lại. Phương Trung hút một điếu thuốc nói:

- Chủ tịch Hàn, chuyện hôm thứ sáu tôi đã biết rồi, tôi cũng đã dạy bảo lại thằng con của tôi rồi, hy vọng Chủ tịch Hàn đừng để chuyện này trong lòng.

Hàn Đông cười, nghĩ thầm Phương Trung thật là đang thiết tha mong ngóng được thăng quan a, chỉ vì chuyện của hôm thứ sáu mà tự mình nói chuyện với mình như thế này.

- Chủ tịch Phương, đây chỉ là việc nhỏ thôi, buổi tối hôm đó ai cũng uống rượu, cũng không có gì, tôi cũng không để ý đâu.

Ngày mười lăm tháng chín, cuối tuần thứ hai.

Hơn mười nhân viên Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đến Vinh Châu khảo sát, đầu tiên là đến nói chuyện với các lãnh đạo và ban ngành tương quan, sau đó ăn trưa rồi đến huyện Phú Nghĩa.

Người dẫn đoàn chính là Phó cục trưởng phòng Cán bộ 2, Thôi Khánh Đổng. Đây là một người đã hơn năm mươi tuổi, tuy nhiên được chăm sóc khá tốt, màu da tắng nõn, bởi vì thường ngày hay phải ngồi trong văn phòng cho nên dáng người hơi béo.

Thôi Khánh Đổng trước tiên nói chuyện một lúc với Hoàng Văn Vận, rồi sau đó bảo Hoàng Văn Vận theo thứ tự thông báo cho những người liên quan đến nói chuyện.

Hàn Đông được thư ký của Hoàng Văn Vận gọi tới, đại khái cũng đã biết được là đã xảy ra chuyện gì. Dù sao, nếu như Ban tổ chức Cán bộ tỉnh ủy đã đến khảo sát thì khẳng định sẽ nói chuyện với một vài người quan trọng ở Hội nghị thường vụ ở Huyện. Tuy rằng khẳng định là không ai nói bậy, nhưng trình tự bình thường chính là như vậy.

Sau khi nơi chuyện trong, Hàn Đông ra khỏi phòng hội nghị, đi vào văn phòng của Hoàng Văn Vận, đưa cho ông ta một điếu thuốc, cười nói:

- Bí thư Hoàng, hai ngày nữa Ngài phải mời khách nha.

Hoàng Văn Vận nói:

- Đợi thông báo đưa xuống dưới rồi nói sau.

Hàn Đông gật đầu, khi chưa có thông báo chính thức gửi xuống, thì quả thật là Hoàng Văn Vận vẫn cần phải bảo trì khiêm tốn.

Nguyên bản vốn tưởng rằng sau khi Ban tổ chức Cán bộ tỉnh ủy khảo sát xong, còn cần phải đợi thêm một thời gian nữa mới cố thể có tin tức xác thực truyền đến.

Không ngờ là buổi trưa ngày thứ ba, ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy đã đưa lệnh điều động đi xuống.

Đồng thời, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Chu Khải Kiệt cũng tự mình đến huyện Phú Nghĩa. Ở Hội nghị thường vụ huyện ủy, đại biểu Thành ủy tỏ vẻ vô cùng tán dương đối với công tác của Hoàng Văn Vận, đồng thời, tuyên bố để cho Phương Trung chủ trì huyện ủy.

- Xem ra Phương Trung đã nắm được Huyện ủy, chỉ không biết là Chủ tịch Huyện sẽ do ai đến làm, tốt nhất đừng có là Phùng Chấn Hoa.

Nhìn vẻ mặt vui mừng của Phương Trung, trong lòng Hàn Đông có chút khó chịu, người này chẳng làm cái gì cả mà lại vô duyên vô cớ được ngồi lên cái ghế Bí thư huyện ủy, về sau công tác của mình khẳng định sẽ càng phải ra sức hơn nữa.

Quay lại nhìn Phùng Chấn Hoa, thấy sắc mặt ông ta cũng khá bình thường, dường như đối với tin tức này cũng không có nửa phần không vui.

Đến tối, Ủy viên thường vụ của huyện Phú Nghĩa gặp nhau ở nhà khách Huyện ủy để chúc mừng và đưa tiễn Hoàng Văn Vận.

Lần này, kể cả Phương Trung cũng thật tâm cảm thấy vui vẻ, liên tiếp kính rượu Hoàng Văn Vận. Mặc dù trước đây, quan hệ giữa hai người khá gay gắt nhưng hết thảy đều được đặt dấu chấm hết kể từ lần thăng chức này của Hoàng Văn Vận.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.