Chương trước
Chương sau
Hơn nữa lần này Hàn Đông triệt để hoàn toàn. Trực tiếp đuổi Điền Thần đi rồi, thậm chí hắn có đem thân tín ở huyện Phú Nghĩa đến làm Chủ tịch huyện ở đây, cả huện Vinh Quang đều là thiên hạ của Hàn Đông rồi.

Còn có hai Huyện ủy Thường ủy cũng buồn bực như vậy, phân biệt là Phó chủ huyện thường trực Ấu Đăng Quyền và Phó chủ tịch huyện Tiếu Nhĩ Cường. Bọn họ vỗn dĩ là thân tín đáng tin của Điền Thần. Đã từng có tác dụng trọng yếu trong cuộc tranh đấu của Điền Thần và Bí thư Huyện ủy khóa trước - Bộ Dịch Lương.

Mà sau khi Bộ Dịch Lương phát hiện bị ung thư, hai người đó thậm chí còn mượn cơ hội tiến một bước. Ai ngờ Hàn Đông vừa đến đã làm cho tất cả kỳ vọng của bọn họ bị tiêu tan rồi.

Bởi vậy bọn họ kiên trì cùng Điền Thần đấu với Hàn Đông.

Nhưng mà thời gian mấy ngày gần đây, Hàn Đông liên đốn ngã tâm phúc của họ, làm cho bọn họ mất đi phương hướng phát triển về sau.

Quan trọng hơn cả là, về sau bọn họ cơ bản không có khả năng chống lại Hàn Đông.

Mọi người đang đúng bên đường, Hàn Đông xếp hàng đầu tiên, sau lưng lần lượt là Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai, Trưởng ban tổ chức cán bộ Bộ Gia Tài, Trưởng ban tuyển giáo Phó Sùng Hà. Sau đó là Ấu Đăng Quyền, Tiếu Nhĩ Cường, Chu Sĩ Phương, Lý Vĩnh Trung, Trịnh Thành Văn, Tống Võng.

Đợi một lúc, một chiếc Volvo đen có rèm che từ phía trước tiến lại gần, nhìn thấy người ven đường, liên từ từ dừng lại.

Cửa xe mở ra, Thành ủy Thường ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Chu Khải Kiệt và Chủ tịch huyện sắp đảm nhiệm là Thẩm Tòng Phi cùng đi xuống.

- Hoan nghênh Trưởng ban Chu đến huyện Vinh Quang chỉ đạo công tác

Hàn Đông chào đón tươi cười.

Chu Khải Kiệt bắt tay với Hàn Đông, nói

- Bí thư Hàn, sao đồng chí còn khách sáo vậy? Đồng chí Thẩm Tòng Phi thì không cần tôi giới thiệu nhỉ, về sau hai đồng chí phải hợp tác làm việc, tin rằng dưới sự lãnh đạo của hai đồng chí, nhất định sẽ làm cho công tác ở huyện Vinh Quang thêm sinh động.

Hàn Đông cười nói

- Trưởng ban Chu quá khen rồi, chủ tịch Thẩm, tôi giới thiệu một chút các vị Huyện ủy Thường ủy, đây là Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai.

Lần đầu gặp lại, Hàn Đông tự nhiên phải giới thiệu trình tự tương ứng. Giới thiệu với mọi người một chút.

Trên mặt Thẩm Tòng Phi cười thản nhiên, bắt tay với mọi người.

Mà cùng lúc đó, tất cả mọi người đều quan sát ông ta, cho dù về sau ông ta là nhân vật số hai Huyện ủy. Hơn nữa lại quan hệ tốt với Hàn Đông, mọi người đối với công tác về sau của Huyện ủy vô cùng mong chờ.

Sau khi giới thiệu xong, Hàn Đông lên xe của Chu Khải Kiệt, đoàn xe lập tức hướng về Ủy ban nhân dân huyện đi.

Thẩm Tòng Phi mỉm cười nói

- Bí thư Hàn, thật vui lại được làm việc dưới sự lãnh đạo của ngài.

Hàn Đông cười nói

- Đúng vậy. Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, lại có sự ủng hộ của Trưởng ban Chu, nhất định có thể làm tốt công tác ở huyện Vinh Quang.

Chu Khải Kiệt nói

- Được rồi, Hàn Đông cũng không cần nịnh bợ tôi, lần này Thành ủy cho Thẩm Tòng Phi đến huyện Vinh Quang, cũng là do cậu làm tốt công việc triển khai, cũng là tán thành đối với năng lực Thẩm Tòng Phi, nếu cần Ban tổ chức Thành ủy hỗ trợ, cậu cứ việc nói là được. Tuy nhiên các cậu là nhân vật số một số hai có thể đoàn kết làm việc, nghĩ chắc cũng không gặp vấn đề gì đâu.

Trên chiếc xe nhỏ này, phía trước là lái xe và thư ký, cũng đều là tâm phúc của Chu Khải Kiệt, bởi vậy ông ta nói chuyện cũng tùy ý nhiều lắm.

Xe tới sân Ủy ban nhân dân Huyện, Chu Khải Kiệt đầu tiên tuyên bố quyết định của Thành ủy, bổ nhiệm Thẩm Tòng Phi làm Phó bí thư Huyện ủy Vinh Quang, ủy viên thường vụ, đề danh quyền Chủ tịch ở Ủy ban nhân dân huyện, cũng ủng hộ công việc của Ủy ban nhân dân huyện. Miễn chức Phó bí thư Huyện ủy Vinh Quang của Điền Thần, chức Thường ủy sẽ có bổ nhiệm khác.

Điền Thần cũng chuẩn bị tham dự hội nghị lần này, ông ta đã trải qua một phen chỉnh sửa rồi, bởi vậy ngoài trừ tinh thần hơi kém, ngược lại khôi phục được vài phần thần thái ngày xưa.

Ngồi trên đài Chủ tịch, nghe Chu Khải Kiệt tuyên bố bổ nhiệm, vẻ mặt ông ta không biểu hiện gì cả.

Tiếp theo Hàn Đông phát biểu, tán dương sự sắp xếp có liên quan của Thành ủy, đồng thời cũng đánh giá đơn giản công việc của Điền Thần, nói ông ta làm không ít công việc ở huyện Vinh Quang, mong ông ta bắt đầu làm việc mới được thuận lợi, làm ra nhiều thành tích lớn hơn.

Tình hình chung là, khi một vị quan đến nhậm chức, trước khi đi, những người có liên quan đều đánh giá cao, có điều Hàn Đông không ngờ lương tâm thổi phồng lên, Điền Thần ảm đạm xuống đài. Người sáng suốt đều biết, cho nên Hàn Đông đánh giá thật một phen.

Thẩm Tòng Phi cũng nói chuyện, ông ta nói chuyện tương đối ngắn gọn, một là tỏ vẻ cảm ơn Thành ủy bổ nhiệm. Hai là tỏ vẻ ở huyện Vinh Quang, nhât định đoàn kết ở Huyện ủy, sáu mặt chấp hành các hạng mục quyết định của Huyện ủy, làm tốt công việc của Ủy ban nhân dân Huyện, lời của ông ta, giống hệt như lời của Hàn Đông lúc đến huyện Vinh Quang nhậm chức, cũng không có thổi phồng gì, chỉ là biểu lộ thái độ đơn giản.

Mọi người tham gia bổ nhiệm đại hội lần này, trong lòng không ngừng cảm thán, quả nhiên là thân tín của Hàn Đông, đến phong cách cũng có chút tương tự.

Sau cuộc họp, Chu Khải Kiệt ở lại ăn cơm trưa xong rồi đi.

Hàn Đông nói với Thẩm Tòng Phi

- Chủ tịch Thẩm. Buổi trưa ông nghỉ ngơi một chút đi, có chuyện gì chúng ta từ từ nói chuyện.

Thẩm Tòng Phi gật đầu nói

- Vâng, Bí thư Hàn.

Nơi ở của Thẩm Tòng Phi, cũng được sắp xếp ở nhà khách Huyện ủy. Tuy nhiên không cùng lầu với Hàn Đông.

Buổi chiều, Hội đồng nhân dân huyện Vinh Quang tổ chức hội nghị thường vụ, hội nghị nhận được đơn xin từ chức của Chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Điền Thần, cũng tuyên cử Thẩm Tòng Phi nhậm chức Phó chủ tịch huyện Vinh Quang, quyền Chủ tịch huyện.

Sau khi hội nghị kết thúc, Thẩm Tòng Phi liền đến Ủy ban nhân dân huyện. Sau khi lựa chọn lái xe, thư ký và văn phòng, liền xuống lầu, đi tới văn phòng Hàn Đông.

Dọc đường đi, có vài người biết ông ta là thân tín của Hàn Đông, liền cung kính chào hỏi, mà Thẩm Tòng Phi chỉ nhất nhất gật đầu, rât nhanh đã đến bên ngoài cửa văn phòng Hàn Đông rồi.

Tả Nhất Sơn vừa thấy Thẩm Tòng Phi qua đó, vội đứng lên cung kính đứng lên nói

- Chủ tịch Thẩm ngài tới rồi.

Thẩm Tòng Phi gật đầu nói

- Tôi tới báo cáo công việc cho Bí thư Hàn.

Tả Nhất Sơn nói

- Bí thư Hàn nói rồi, ngài có thể vào gặp Bí thư, mời ngài Chủ tịch Thẩm.

Nói xong ông ta liền đẩy cửa đi vào.

Hàn Đông đang ngồi bên trong xem văn kiện. Ngẩng đầu lên thấy Thẩm Tòng Phi, trên mặt tươi cười nói

- Lão Thẩm đến rồi, ngồi bên này, Nhất Sơn ngâm trà.

Hai người ngồi trong phòng khách, Tả Nhất Sơn bưng tách trà ngâm đặt trước mặt Thẩm Tòng Phi. Sau đó lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Thẩm Tòng Phi ngồi trước mặt Hàn Đông, vẻ mặt tôn kính, cảm kích nói

- Bí thư Hàn, lần này tôi có thể bước một bước, thật là may có Bí thư Hàn.

Hàn Đông xua tay nói

- Giữa chúng ta nói cái đó làm gì, ông đến huyện Vinh Quang, tôi cũng vui mừng. Về sau hai chúng ta trong bộ máy, tranh thủ khiến huyện Vinh Quang cùng phát triển lên.

Thẩm Tòng Phi mỉm cười nói

- Có sự lãnh đạo của Bí thư Hàn. Tôi tuyệt đối có lòng tin.

- Sau này Ủy ban nhân dân huyện nhất định nghiêm túc theo sự sắp xếp của Huyện ủy, toàn lực làm tốt các hạng mục công việc.

Nghe thấy ông ta bày tỏ thái độ đó, Hàn Đông trên mặt lộ ra tươi cười, hắn cũng biết tâm tính của Thẩm Tòng Phi.

Tiếp theo, Hàn Đông giới thiệu tình hình huyện Vinh Quang cho Thẩm Tòng Phi, đồng thời cũng đem mục tiêu kế hoạch lâu dài của bản thân nói hết cho Thẩm Tòng Phi.

Nghe được những toan tính trong lòng Hàn Đông tiến hành cải tạo môi trường huyện Vinh Quang, Thẩm Tòng Phi cũng có chút giật mình, đây là công trình lớn, nếu làm xong rồi, thì lại là một thành tích cực kỳ lớn đó .

Điều này làm cho trong lòng Thẩm Tòng Phi vô cùng kích động. Hàn Đông có kế hoạch hùng tâm, vậy ông ta qua đây phối hợp công việc với Hàn Đông, cũng có thể làm được không ít chiến tích, cái này đối với sự thăng chức về sau của ông ta cũng tác dụng rất lớn.

Thẩm Tòng Phi bây giờ đã ngồi ở vị trí Chủ tịch huyện cấp cục trưởng rồi, tâm tính ông ta tự nhiên lại thay đổi, ông ta không chỉ hy vọng về sau có thể lên làm Bí thư huyện ủy quản một phương, trong lòng còn có ý nghĩ. Vậy thì tốt nhất làm đến cấp Phó giám đốc sở sau khi nghỉ hưu, cái này mới cảm thấy mỹ mãn.

Cho nên nói, có lúc, cái mông quyết định cái đầu, ngày trước Thẩm Tòng Phi ngồi ghế Phó chủ tịch huyện ở huyện Phú Nghĩa, mục tiêu của ông ta là Chủ tịch huyện, hy vọng xa vời lớn nhất chính là trở thành Bí thư Huyện ủy. Mà bây giờ, tùy theo vị trí nâng cao. Mục tiêu của ông ta cũng thay đổi, dã tâm cũng lớn hơn một chút, nghĩ đến cấp bậc Phó giám đốc sở.

Đương nhiên, Thẩm Tòng Phi còn trẻ trung khỏe mạnh, chỉ cần ông ta từng bước từng bước ổn định, lại thêm may mắn và mạng lưới quan hệ nhất định, cuối tùng làm đến chức Phó giám đốc sở cũng không phải không có khả năng.

Mà trong suy nghĩ của Thẩm Tòng Phi, Hàn Đông là trợ lực tốt nhất của ông ta. Cái này chủ yếu có hai nguyên nhân. Một là Hàn Đông tuổi trẻ, cũng đã là Bí thư Huyện ủy, hơn nữa làm việc cũng có suy nghĩ, bởi vậy tiền đồ của hắn nhất định vô lượng, ngoài ra từ bối cảnh sau lưng của Hàn Đông mà xem, hắn ít nhất cũng có Tỉnh ủy Thường ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Triệu Nhạc ủng hộ, Triệu Nhạc này hơn bốn mươi tuổi đã là quan viên cấp Thứ trưởng rồi, tương lai chắc chắn còn có thể bay lên cao nữa. Nếu làm tốt mối quan hệ với Hàn Đông, tương lai nếu đến được với Triệu Nhạc, làm đến cấp Phó giám đốc sở. Hẳn là chuyện dễ dàng mới đúng.

Hai người hàn huyên nói chuyện hơn một tiếng, Thẩm Tòng Phi mới cáo từ trở về.

Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai đứng bên cửa sổ, nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Tòng Phi khuất dần sau cầu thang, âm thầm thở dài một hơi.

Sự có mặt của Thẩm Tòng Phi, làm tính toán của ông ta lập tức bị tan vỡ.

Vốn dĩ Hàn Đông và Chủ tịch huyện Điền Thần hình thành thế đối chọi nhau, vậy thì Phó bí thư huyện ủy như ông ta, có thể được lợi từ giữa.

Nhưng mà bây giờ, Điền Thần bị Hàn Đông hạ bệ rồi, tân Chủ tịch mới nhậm chức Thẩm Tòng Phi là thân tín của Hàn Đông, nhân vật số một của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cũng liên hợp lại, đối với mọi người mà nói, đã mất đi khả năng phản kháng.

Bởi vậy, từ bây giờ bắt đầu, huyện Vinh Quang. Nhất định là do Bí thư Huyện ủy Hàn Đông làm chủ, nghĩ đến đây, Lý Hoán Giai âm thầm cười khổ.

Khi ngẩng đầu lên, Lý Hoán Giai lại nhíu mày. Nhìn xuyên qua cửa sổ, ông ta nhìn thấy bóng dáng một người mặc đồ màu tím là Trưởng ban tuyên giáo là Phó Sùng Hà đang đi đến văn phòng của Hàn Đông.

- Người phụ nữ này đến thật nhanh

Lý Hoán Giai trong lòng nghĩ thầm .

Hội nghị thường vụ lần trước, ông ta cũng biết giữa Phó Sùng Hà và Hàn Đông có qua lại, Phó Sùng Hà mới ủng hộ Hàn Đông, Phó Sùng Hà bà ta không giống như ông ta, cũng hy vọng được xuyên qua thông qua tranh đấu giữa Hàn Đông và Điền Thần, nhưng bây giờ xem ra Phó Sùng Hà cũng nhận thức được tình thế thay đổi, vội vàng tìm đến Hàn Đông báo cáo tư tưởng và công việc.

Chầm chậm lắc đầu, Lý Hoán Giai quyết định, đợi lát nữa đi tìm Hàn Đông báo cáo công việc.

Tình thế thế này, khiến ông ta không thế không cúi đầu.

Trên quan trường, nhượng bộ, biết co dãn, là tố chất nên có của một người làm quan.

Lý Hoán giai có thể làm được Phó bí thư Huyện ủy, trở thành nhân vật số ba của Huyện ủy, sự khôn khéo ấy vẫn có được.

- Bí thư Hàn, tôi báo cáo công việc của Ban tuyên giáo với ngài. Dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, Ban tuyên giáo nắm lấy nhiệm vụ chủ yếu, chủ yếu mấy phương diện dưới đây bắt đầu phát triển tuyên truyền công tác, trước tiên là phối hợp tiểu tổ chỉnh trị mỏ than, làm tốt công tác tuyên truyền giải thích chỉnh đốn mỏ than, thông qua phương thức radio, đài truyền hình địa phương, đem những tri thức có liên quan đến an toàn sản xuất than đá, chú ý các hạng mục công việc cũng giải thích thuyết minh tỉ mỉ với Huyện ủy, lấy được thành tích nhất định, chủ yếu thể hiện ở…

Phó Sùng Hà trước khi đến đây đã chuẩn bị kỹ càng, nói những công việc gần đây, chủ yếu báo cáo tài liệu kết hợp với nắm bắt công tác với Hàn Đông, hơn nữa tài ăn nói của bà ta cũng tốt. Chuyện nhỏ này bà ta có thể phân ra một hai ba bốn, một khi nói là nói liên hồi, bởi vậy nghe ra, dường như Ban tuyên giáo thật là làm ra những thành tích không giống nhau.

Hàn Đông mặt không có chút mỉm cười, nghe Phó Sùng Hà báo cáo, thi thoảng gật đầu.

Hàn Đông biết rõ Phó Sùng Hà tại sao phải vội đến đây báo cáo công việc, đối với hành động của người muốn nhận rõ tình hình, Hàn Đông vẫn khá hài lòng. Ít nhất tốt hơn cái loại biết rõ tình thế thay đổi, còn muốn cố giãy dụa.

Cho nên Hàn Đông thể hiện thái độ khá vừa lòng, đợi sau khi Phó Sùng Hà báo cáo công việc xong, Hàn Đông tiến hành phê bình đơn giản, trên tổng thể đối với công việc của Ban tuyên giáo biểu thị hài lòng, đồng thời cũng đưa ra vài chỗ cần cải tiến và tăng cường.

Phó Sùng Hà đương nhiên cung kính cúi đầu ghi nhớ các chỉ thị của Hàn Đông, sau đó tỏ vẻ trở về sẽ làm tốt công việc, đồng thời mời Hàn Đông lúc nào cũng có thể chỉ ra chỗ không đạt của Ban tuyển giáo.

Sau đó, Phó Sùng Hà liền cáo từ mà đi ra.

Cô ta vừa mới rời đi, Huyện ủy Thường ủy, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Chu Sĩ Phương theo sau mà đi tới, nói với Tả Nhất Sơn

- Chủ nhiệm Tả, Bí thư Hàn có rảnh không, tôi muốn báo cáo công việc một chút.

Tả Nhất Sơn khách khí nói

- Bí thư Chu xin mời chờ một chút, tôi xin chỉ thị của Bí thư.

Sau đó anh ta liền đẩy cửa đi vào, nói với Hàn Đông

- Bí thư, Bí thư Chu của Ủy ban kỷ luật tới báo cáo công việc với ngài.

Hàn Đông gật đầu nói

- Để ông ta vào.

Tả Nhất Sơn đi ra ngoài, Chu Sĩ Phương rất nhanh đi vào, ông ta cung kính nói

- Bí thư Hàn, tôi tới báo cáo công việc của Ủy ban Kỷ luật.

Hàn Đông vừa rút ra điếu thuốc mời ông ta, thấy Hàn Đông ngậm điếu thuốc, Chu Sĩ Phương liền cầm bật lửa châm cho Hàn Đông.

Hai người lập tức nhả ra làn khói nhẹ, Chu Sĩ Phương lập tức sửa sang lại lối suy nghĩ, báo cáo tỉ mỉ công tác của Ủy ban kỷ luật, sau đó mời Hàn Đông chỉ thị.

Hàn Đông thản nhiên nói

- Chức năng công tác chủ yếu của Ủy ban Kỷ luật là giáo dục, bảo hộ, giám sát và trừng phạt. Nhiệm vụ chủ yếu là gìn giữ chương trình của Đảng và các pháp quy khác của Đảng, hỗ trợ Đảng ủy tăng cường tác phòng Đảng trong thiết lập bộ máy nhà nước, kiểm tra tổ chức các cấp Đảng, đường lối chấp hành Đảng của Đảng viên và các cán bộ Đảng. Phương châm, tình hình chính sách và nghị quyết cùng với hành vị kỷ luật của Đảng, đối với cải cách huyện Vinh Quang, phát triển và ổn định tốt phục vụ. Bởi vậy phải làm tốt công tác Ủy ban kỷ luật, trước hết tăng cường xây dựng đội ngũ Ủy ban kỷ luật. Tạo ra đội ngũ có lực, dựa vào pháp luật và các quy định về pháp luật của quốc gia, chính sách mệnh lệnh triển khai. Mới có thể thật sự đi đến hiệu quả. Huyện ủy trước đây đã đối với hệ thống chính phủ tiến hành công tác chỉnh đốn tác phong, Ủy ban Kỷ luật cũng có thể tự chỉnh đốn tác phong cơ sở, tiến hành thêm một bước làm tốt công tác kiểm tra kỷ luật, chỉnh đốn công tác tác phong toàn huyện. Về điểm này, Bí thư Chu có thể làm một kế hoạch phương án chỉnh đốn tác phong cán bộ toàn huyện, tiến hành thực thi công tác triển khai toàn huyện.

Chu Sĩ Phương nhớ kỹ chỉ thị của Hàn Đông, vẻ mặt kiên quyết nói

- Bí thư Hàn xin an tâm, Ủy ban Kỷ luật nhất định mau chóng làm tốt công tác chỉnh đốn tác phong, sau đó sẽ lại triển khai toàn huyện công tác chỉnh đốn tác phong.

Đợi sau khi Chu Sĩ Phương đi rồi, Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai mới tìm đến Hàn Đông để báo cáo công việc, vốn dĩ ông ta là chuẩn bị đợi sau khi Phó Sùng Hà đi rồi mới vào, ai dè Chu Sĩ Phương đi vào, ông ta cũng không xuất hiện, từ bên cửa sổ thấy Chu Sĩ Phương đi rồi, mới vội tìm Hàn Đông để báo cáo công việc.

Thế cục bây giờ, mọi người đều lo lắng bản thân biểu hiện chậm, đến lúc đó Hàn Đông sẽ hạ người đó.

Thấy Lý Hoán Giai cung kính mà tỏ vẻ muốn báo cáo công tác cho mình, Hàn Đông thở dài một hơi. Xem ra sự hạ bệ của Điền Thần, Thẩm Tòng Phi đến, mấy Huyện ủy Thường ủy này cảm thấy áp lực rồi, cho nên mới vội tới đây để báo cáo công việc. Như thế lại là chuyện tốt, có áp lực mới có động lực.

Hàn Đông muốn huyện Vinh Quang phát triển tốt, chắc chắn cần mọi người toàn lực ủng hộ mới được, bởi vậy nếu như mọi người tích cực điều động, cái này thì Bí thư Huyện ủy Hàn Đông chủ yếu phải suy xét vấn đề.

Thế cục bây giờ, khiến nhìn thấy một tia manh mối, Hàn Đông quyết định tiến thêm một bước.

Chín rưỡi sáng ngày hôm sau, Hàn Đông chủ trì mời dự họp hội nghị thường vụ Huyện ủy.

Hội nghị lần này, chủ yếu là để Thẩm Tòng Phi hiểu tình hình một chút, đồng thời, trên hội nghị, Hàn Đông tiến một bước nhấn mạnh công việc có liên quan, cũng nhấn mạnh công tác tác phong và công tác vấn đề trách nhiệm.

Chu Sĩ Phương từ trong lời nói của Hàn Đông biết. Hàn Đông chuẩn bị đem công tác chỉnh đốn tác phong đưa lên rồi, xem ra Hàn Đông chuẩn bị làm trận lớn đây.

Dưới góc độ của Chu Sĩ Phương, ông ta cũng cho rằng tác phong của huyện Vinh Quang đúng là cần chỉnh đốn cho tốt. Trước đây chẳng qua bởi vị mấy người lãnh đạo Huyện ủy chủ yếu không hình thành hợp lực, cho nên Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật, cũng không thể làm ra tác dụng tương ứng.

Hiện tại Hàn Đông hoàn toàn nắm giữ thế cục Huyện ủy, như với đối với Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật ông ta mà nói, có lẽ là cơ hội không tồi, ông ta hoặc là cũng còn có không gian phát huy tác dụng. Chỉ cần ông ta phối hợp công việc tốt với Hàn Đông, Hàn Đông nếu muốn chính đốn tác phong các cơ quan các cấp huyện Vinh Quang, tự nhiên sẽ cần phối hợp nhiều với Ủy ban Kỷ luật.

Thông qua hội nghị Thường vụ lần này, Thẩm Tòng Phi cũng đưa ra một số chủ trương, đương nhiên đều là quay xung quanh mấy chuyện lớn của Hàn Đông đề xuất, đưa ra một số kiến nghị bổ sung.

Ngoài ra, Hàn Đông có đề xuất công tác phát triển ở xã, thị trấn, cũng giao phụ trách chủ yếu cho Phó chủ tịch huyện Vinh Tiểu Dân, yêu cầu phải phối hợp với bộ xúc tiến đầu tư, toàn lực phát triển xã, thị trấn, doanh nghiệp.

Các vị Thường ủy tham dự hội nghị, nhìn thấy Hàn Đông và Thẩm Tòng Phi hai người kẻ xướng người họa, trong lòng đều cảm thấy mất tự nhiên, Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện hài hòa như vậy, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy.

Trên hội nghị, Bí thư Đảng ủy công an Lý Vĩnh Trung, Phó chủ tịch thường trực Ấu Đăng Quyền, Phó chủ tịch huyện Tiêu Du Cường ba người bọn họ cơ bản bị cô lập rồi.

Thấy bộ dạng Hàn Đông và Thẩm Tòng Phi trò truyện vui vẻ, trong lòng bọn họ vô cùng nặng nề. Những ngày sau này của bọn họ, sẽ vô cùng khó chịu.

Ngày hai mươi sáu tháng hai, toà án tiến hành tuyên án đối với án của Điền Chính Nghiệp, Điền Chính Nghiệp kẻ khả nghi sai khiến giết người, bị phán xử tử hình, hoãn một năm chờ chấp hành.

Hoãn chết, thì là không chết rồi, Điền Chính Nghiệp coi như bảo vệ mạng nhỏ.

Đương nhiên, nếu như Điền Thần đang nghĩ cách lấy các mối quan hệ, qua vài năm làm cái phóng thích, cũng không phải là không có khả năng, nhận được tin này, Hàn Đông thời dài, Điền Chính nghiệp cũng là gieo gió gặt bão, trước tiên gã không nên tìm người đi chém mình, tiếp theo gã còn dám sai người tới giết a Kim, thế này xem ra không thể xoay chuyển.

Đối với người như Điền Chính Nghiệp, Hàn Đông không có chút thương hại, chỉ có điều nghĩ đến bộ dạng hôm đó của Điền Thần, trong lòng Hàn Đông liền cảm thán, người làm quan, nhất định phải quản tốt người nhà mình. Nếu không rất có thể bị liên lụy.

Theo sự hiểu biết tình hình của Hàn Đông, Điền Thần ngược lại cũng không có vấn đề to tát gì, nhưng bởi vì lần này do Điền Thần, ông ta mới làm cấp Cục phó Cục nông nghiệp Thành Phố.

Mà lúc này, trong nhà khách huyện Vinh Qunag, Sa Trí Tuyên và Ngô Hiểu Bảo cũng với người thanh niên trẻ tuổi khác đang ngồi uống rượu.

Ngô Hiểu Bảo căm phẫn nói

- Điền Chính Nghiệp này cũng là đáng đời, bản thân làm ra những việc này. Bị bắt rồi, không ngờ còn cắn càn người khác.

Sa Trí Tuyên thản nhiên nói

- Đúng vậy, không thể ngờ gã là người như vậy, may mà chúng ta là người làm ăn đứng đắn. Bây giờ huyện Vinh Quang đang muốn chỉnh đốn ngành sản xuất than, đối với chúng ta là một cơ hội, chính là sao cho dựa vào vốn ít nhất, thu được tiền lời lớn nhất.

- Tên Hàn Đông thật là khó ưa, bây giờ Thẩm Tòng Phi được đưa qua đây, chuyện làm ăn của chúng ta cũng không dễ chỉnh

Ngô Hiểu Bảo vô cùng tức giận nói, sau chuyện của Điền Chính Nghiệp, tuy kết quả điều tra có lợi cho Sa Trí Tuyên và Ngô Hiểu Bảo, nhưng sau khi Ngô Giải Toàn quay về, tức giận dạy giỗ Ngô Hiểu Bảo một trận, nói gã về sau hoặc là chí thú làm ăn, hoặc là thành thật ở nhà, đồng thời dặn dò gã, không cần phải việc gì cũng đấu với Hàn Đông, muốn làm ăn, cũng nên kiên định mà làm, không cần làm đường ngang ngõ tắt gì đó.

Điều này là Ngô Hiểu Bảo vô cùng khó chịu, ngược lại trong lòng càng căm hận Hàn Đông, cảm thấy bản thân bị bố mắng, tất cả đều liên quan tới Hàn Đông. Chẳng qua trước mặt Ngô Giải Toàn, gã chôn sâu căm hận đối với Hàn Đông sâu trong lòng mà thôi.

Mà trước mặt Sa Trí Tuyên, gã cũng không giấu chuyện căm hận Hàn Đông.

Sa Trí Tuyên cười nói

- Có một câu gọi là thịnh cực mà suy, Hàn Đông đưa Thẩm Tòng Phi qua đây. Quả thật khiến hắn có thể nắm thế cục của huyện Vinh Quang, nhưng hắn muốn độc đoán ở huyện Vinh Quang, đối với hắn cũng không có chỗ tốt gì, sẽ chỉ khiến mọi người căm hận hắn thôi, ví dụ như đám người Ấu Đăng Quyền, Lỹ Vĩnh Trung, mặt khác, bố của Lý Hạo cậu còn có một số mạng lưới quan hệ trong huyện, nếu như có thể đem ba người đoàn kết lại, cũng là một lực lượng không nhỏ, đến lúc đó chúng ta nghĩ cách làm ra chút chuyện, ít nhất khiến những ngày của Thẩm Tòng Phi và Hàn Đông không dễ qua.

Lý Hạo chính là người thanh niên trẻ tuổi, người này là con trai của Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai, trước kia cũng buôn bán qua với người, chỉ là làm không to lắm mà thôi, lần này Sa Trí Tuyên tìm gã, gã tự nhiên bằng lòng hợp tác với Sa Trí Tuyên.

Ngô Hiểu Bảo nhíu mày nói

- Nếu muốn làm việc thật không dễ, hơn nữa, bây giờ người ủng hộ hắn trong huyện không ít, tốt nhất chúng ta không cần đối cứng với hắn.

Sa Trí Tuyên cười ha ha, nói

- Chúng ta đương nhiên không cần đối cứng với hắn, chúng ta đầu tư quặng than, đều phải tận lực thông qua tên người khác mà làm, ngoài ra, chuyện lần này Hàn Đông muốn làm , khiến mọi người vô cùng bất mãn, còn có một số công nhân khai thác than, cũng bởi vì mỏ than bị đóng cửa, mà thu nhập bị ít đi, trong lòng bọn họ thực sự là rất bất mãn, chỉ cần chúng ta nghĩ cách. Nhất định có thể khiến Hàn Đông khó chịu, tốt nhất là quậy chuyện này to lên, khiến Hàn Đông không xuống đài được.

Ngô Hiểu Bảo gật đầu nói

- Được, chúng ta làm thế đi, đúng rồi, vậy Trịnh lão đại làm thế nào, làm lâu rồi mà chẳng thấy có động tĩnh gì vậy.

Sa Trí Tuyên cười ha ha, nói

- Yên tâm đi, ông ta đã đi Thục Đô, cậu nói, nếu như có người bỗng nhiên khiếu nại ở cổng Ủy ban nhân dân tỉnh, Chủ tịch tỉnh của chúng ta sẽ xử lý thế nào?

Ngô Hiểu Bảo lập tức sáng mắt nói

- Đúng rồi, Yến Cao Sơn chắc chắn không khách khí với Đinh Vi Dân, ngày của Hàn Đông cũng khó qua đấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.