Chương trước
Chương sau
Ngưu Chí Không nói:

- Tôi có lòng tin ở anh Đông. Cho dù có nơi nào tồi hơn chỗ này, chỉ cần anh Đông lãnh đạo, nơi đó chắc chắn sẽ nhanh chóng phát triển. Dù sao sau này anh Đông ở đâu, chúng tôi sẽ đến đó đầu tư.

Hàn Đông cười khổ một cái, nói:

- Anh quá xem trọng tôi rồi.

Trên thực tế, đây là một vấn đề đột phá trong phát triển của Hoa Hạ Quốc, con người là nhân tố vô cùng quan trọng. Đặc biệt đối với chủ yếu lãnh đạo tương đối rõ ràng, đặc biệt là phát triển của Huyện, nếu không có bàn tay lãnh đạo đắc lực. Người của huyện này có nỗ lực đến mấy, thông thường đều bước đầu cực khổ, có thể duy trì chi tiêu bình thường trong huyện đã không tệ rồi, thậm chí hướng về trước phát triển, đó chính là khó càng khó thêm.

Tình trạng này, cũng liên quan đến kinh tế phát triển lạc hậu của Hoa Hạ Quốc hiện nay, trung ương, nguồng vốn của tỉnh chỉ có nhiều đó, đưa vào cái này. Thì không để đưa vào cái khác, do đó một cái. Nếu huyện có lãnh đạo mạnh, thì có thể nhận được không ít nguồn vốn từ cấp trên, trung ương phát triển cũng rất nhanh.

Nhưng trong công việc thực tế, rất nhiều lãnh đạo từ từ làm từ cấp dưới, lại có bao nhiêu giống như Hàn Đông vậy, đến tỉnh có thể tùy ý lấy tiền?

Đối với tình hình này, tuy Hàn Đông có được, nhưng... điểm này, cũng không phải người nào hoặc một số người có thể giải quyết cũng không phải chỉ trong thời gian ngắn có thể giải quyết vấn đề.

- Vấn đề phát triển, chỉ cần thông qua không ngừng phát triển để giải quyết.

Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.

Nhận được viện trợ từ cấp giao thông tỉnh, vấn đề giao thông của huyện Vinh Quang, không còn là vấn đề nữa, Hàn Đông cũng đối với phát triển của huyện Vinh Quang tràn ngập vô số lòng tin.

Đương nhiên, vấn đề giao thông của huyện Vinh Quang, Hàn Đông đã giao cho Thẩm Tòng Phi xử lý, bản thân Hàn Đông chỉ cần tăng cường chỉ đạo và giám sát là được.

Từ ngày đến huyện Vinh Quang đảm nhận Bí thư Huyện ủy, Hàn Đông luôn bận rộn, đặc biệt về mặt chỉnh đốn an toàn mỏ than, Hàn Đông cũng không ngừng nghỉ, hiện giờ cuối cùng có thể thở nhẹ nhõm. Do đó Hàn Đông quyết định cho bản thân được thư giãn một tí. Hôm nay sẽ chơi nửa buổi ở Thục Đô, ngày mai sẽ quay về Vinh Châu.

Năm giờ hơn, Hàn Đông gọi điện thoại cho Chu Chính, sau đó mấy người cùng nhau ăn cơm tối, sau đó tìm chỗ để đi hát.

Cho đến khoảng mười một giờ, Hàn Đông mới đến nhà khách nghỉ ngơi, lúc này Hàn Đông mới nghĩ đến Yến Lâm và Lục Oánh học tại trường Đại học Tây Xuyên, tuy nhiên lúc này đã trễ rồi, hôm nay mình lại phải về sớm. Vậy chỉ cần đợi cơ hội lần sau.

Đối với hai cô bé này, từ trong lòng Hàn Đông xem họ là em gái, giống như cô em họ Tiêu Bối Bối vậy, do đó khi đến Thục Đô, nếu có thời gian, Hàn Đông sẽ đến thăm họ, tiện thể mời họ dùng cơm, Hàn Đông biết hoàn cảnh gia đình của họ không được tốt, e là thường ngày cũng không nỡ ăn món ăn mắc tiền.

Quay về huyện Vinh Quang, Hàn Đông cho gọi Thẩm Tòng Phi đến, nói:

- Chủ tịch huyện Thẩm, hôm qua tôi đến giao thông tỉnh một chuyến, báo cáo tình hình của huyện Vinh Quang, nhận được hỗ trợ từ giao thông Tỉnh. Lần này số tiền ba mươi triệu dùng để phát triển công việc giao thông của huyện, cộng thêm tiền trợ cấp lần trước của Cục giao thông, ngoài ra chúng ta tự góp vào một ít. Nhất định sẽ làm tốt công trình thông đường của huyện Vinh Quang.

Nghe được Hàn Đông một hồi đã có được nguồn vốn ba mươi triệu, Thẩm Tòng Phi lại hưng phấn, lại kích động, anh ta nói:

- Bí thư Hàn, hiện tại chúng ta thiếu nhất là nguồn vốn, Bí thư Hàn từ văn phòng giao thông Tỉnh mang đến ba mươi triệu, đối với chúng ta giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ dựa theo quy định, dùng tốt số tiền này, đem làm tốt công trình làm mẫu.

Trong lòng anh ta cảm thán, cùng Hàn Đông rất ăn ý, chuyện gì chỉ cần chấp hành là được, tiền và vấn đề khác, vốn dĩ không cần bận tâm đến. Lúc trước ở huyện Phú Nghĩa, Hàn Đông muốn khai thác Thanh Sơn Lĩnh, rất nhanh chóng đã nhận được số tiền từ cấp giao thông tỉnh để sửa đường Vạn Thọ, còn lần này Hàn Đông lại nhẹ nhàng có được tiền vốn ba mươi triệu từ Cục giao thông tỉnh, chuyện này với người khác mà nói thì khó có khả năng, nhưng Hàn Đông lại rất dễ dàng có được.

- Đi theo Bí thư Hàn, chỉ cần nghiêm túc làm việc, muốn giành thành tích cũng dễ dàng thôi.

Thẩm Tòng Phi cảm động trong lòng, đồng thời cũng đưa ra quyết tâm, nhất định phải dốc hết sức lực để làm tốt công việc của Hàn Đông, chính vì lần này, mình cũng có thể tích lũy được lượng vốn chính trị lớn.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Công trình giao thông này. Tôi sẽ giao cho Chủ tịch huyện Thẩm toàn quyền phụ trách. Tôi chỉ có một yêu cầu, chính là nguồn vốn tiện lợi. Không được dùng sai từng đồng tiền, mỗi một khoản chi tiêu, đều phải thông qua kiểm tra mới được.

Thẩm Tòng Phi cười nói:

- Bí thư Hàn ngài yên tâm. Điểm này tôi cũng rất rõ, đi theo ngài cũng không ít thời gian rồi, vấn đề này tôi sẽ đặc biệt chú ý.

Hàn Đông cười nói:

- Tôi yên tâm đối với Chủ tịch huyện Thẩm, tuy nhiên với nhân viên bên dưới, Chủ tịch huyện Thẩm phải xem kỹ, không thể có bất kỳ vấn đề gì. Dù sao có những lúc sau khi xảy ra vấn đề, chúng ta mất bò mới lo làm chuồng, đã có chút muộn rồi, có những tổn thất là không thể bù đắp lại được.

Tiếp theo, Hàn Đông lại đích thân đến các thị trấn một chuyến, nhân viên các thị trấn cũng nhanh chóng làm việc, bắt đầu tiến hành toàn diện cho công trình này.

Thời gian vài ngày, Hàn Đông bèn đi hết các thị trấn trong toàn Huyện, tìm hiểu được các tình hình cũng không ít, các công trình của một số thị trấn làm tương đối kịp thời, nhiều thị trấn đã bắt đầu lập nhóm để chuẩn bị cho công trình rồi, còn một số thị trấn khác, lại tương đối lạc hậu, vẫn chưa bắt đầu quy hoạch.

Đối với các thị trấn đặc biệt lạc hậu, Hàn Đông không khách sáo phê bình Bí thư, Chủ tịch thị trấn. Nhấn mạnh nhất định phải nhanh chóng chấp hành quyết nghị của Huyện ủy. Đồng thời Hàn Đông tăng độ chấp hành lên cao, khiến họ nhất định phải nắm lấy từng phút. Nghiêm túc chấp hành quyết định của Huyện ủy, không chỉ làm tốt công trình, mà còn phải làm tốt các công việc khác.

Những Bí thư, Chủ tịch thị trấn bị phê bình, đều lo sợ hoảng hốt, hiện tại ở huyện Vinh Quang là thiên hạ của Hàn Đông, nếu Hàn Đông không hài lòng, vị trí của họ cũng không đảm bảo, cho nên lúc đó họ đã tỏ vẻ, nhất định phải nhanh chóng chấp hành.

- Cán bộ của hiện nay, nếu không theo sát, họ đều không tích cực trong công việc.

Trong lòng Hàn Đông than vãn, Trung Quốc có rất nhiều viên quan như vậy, làm việc thường qua loa, nhất định phải có áp lực mới được. Điện thoại reo lên, cho Hàn Đông thức tỉnh trong suy tư, bèn nhận lấy, nghe được điện thoại của Sở trưởng Trương Vân Bình của Ủy ban kỷ luật gọi đến:

- Bí thư Hàn, tôi là Trương Vân Bình, chúng tôi đã chuẩn bị về Thục Đô, cám ơn tiếp đãi của ngài.

Hàn Đông vừa nghe, liền hỏi:

- Trưởng phòng Trương. Nhanh như vậy đã hoàn thành xong à?

Câu nói của Hàn Đông có hai nghĩa, Trương Vân Bình cười nói:

- Đúng vậy. Chúng ta cũng nên đi về báo cáo kết quả.

Hàn Đông cố gắng, đột nhiên lộ ra nụ cười. Nói:

- Sở trưởng Trương đi thong thả, hôm khác tôi đến Thục Đô mời anh uống rượu.

Trương Vân Bình cười nói:

- Được thôi, vậy tôi đợi điện thoại của anh.

Cúp máy điện thoại, trên mặt Hàn Đông lộ ra một nụ cười, tuy cuộc đối thoại với Trương Vân Bình vô cùng đơn giản, nhưng giữa hai người một hỏi một trả lời, bèn đã trao đổi nhiều thông tin quan trọng.

Trương Vân Bình nói lần này họ thu hoạch không ít chính là nói chắc chắn họ có được bằng chứng liên quan đến Sa Ứng Lương vi phạm quy định. Nếu không tìm được thứ gì, cũng không nói thu hoạch không ít.

Cũng nói là, nhóm người Trương Vân Bình đi. Nói không chừng Ủy ban kỷ luật tỉnh lại có thêm một bước để hành động, chính là không biết kết quả cuối cùng của Sa Ứng Lương như thế nào.

Đương nhiên, Hàn Đông tin rằng, mặc kệ thế nào, khả năng mà Sa Ứng Lương có thể tiếp tục làm việc tại Vinh Châu là không lớn.

Chỉ là không biết Tỉnh ủy sẽ sắp xếp ai thay thế vị trí của Sa Ứng Lương, Chủ tịch thành phố. Chắc chắn trong Tỉnh cần tiến hành một số thăm dò, cân nhắc, thông qua trao đổi, thỏa hiệp giữa các thường ủy mới có thể xác nhận vào cuối cùng.

Lúc đó, cho dù là ai làm chức Chủ tịch của thành phố Vinh Quang, đối với Hàn Đông mà nói, đã không quan trọng nữa.

Vì người nhận chức Chủ tịch thành phố. Chắc chắn cần phải một quá trình rèn luyện quen thuộc, lúc đó, Hàn Đông cũng không có khả năng lớn phát sinh xung đột nào với anh ta, do đó trên căn bản Hàn Đông có thể yên tâm làm việc của mình, tranh giành giúp huyện Vinh Quang nhanh chóng phát triển tốt hơn.

Hàn Đông lên bậc Trưởng phòng cũng chỉ mới nửa năm, muốn được đề cử bậc khác, thời gian ngắn như vậy là không có khả năng. Do đó hiện tại Hàn Đông phải làm chính là làm tốt công việc, trước tiên phải cam chịu một chút

Một cán bộ, cho dù anh ưu tú đến mấy, có thể nhận được một lần phá lệ đề cử đã xem như không tệ rồi, nhưng cũng không thể trong vòng hai ba năm ngắn ngủi liên tục phá lệ đề cử anh, cho dù hoàn cảnh của anh có mạnh cũng không được.

Hơn nữa, tuổi của Hàn Đông cũng chỉ hai mươi bốn tuổi. Từng làm qua Chủ tịch huyện, lại làm ở vị trí Bí thư Huyện ủy, đây đã quá nổi tiếng với mọi người rồi, nếu có được đề cử phá lệ, cũng khiến người khác khó chấp nhận được.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.