Chương trước
Chương sau
Thẩm Tòng Phi đến đây thật ra thì cũng không có việc gì, chủ yếu là Hàn Đông vì có công chuyện liên quan đến huyện nên mới đến Bắc Kinh một chuyến, hắn là Chủ tịch huyện nên cũng phải coi như là có chút tỏ lòng.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Việc huyện ủy kiến nghị tôi đã đưa lên cấp trên rồi, tôi tin chắc rằng không lâu nữa Nội các chính phủ sẽ phê công văn chuyển xuống, đến lúc đó chúng ta mới thật sự gọi là bận rộn.

Lần này tôi đi Bắc Kinh, đã tiếp xúc qua với Tổng giám đốc của công ty địa ốc lớn ở Bắc Kinh, đến lúc đó ông ta sẽ giới thiệu cho tôi một số doanh nghiệp đến tham quan và đầu tư xây dựng.

Thẩm Tòng Phi thật lòng nói:

- Bí thư Hàn quả thực suy nghĩ quá chu đáo, như vậy thì công việc của chúng tôi sẽ nhẹ đi rất nhiều.

Hàn Đông thản nhiên cười nói:

- Nhưng chúng ta cũng không được buông lỏng, di dời cải tạo thành cổ liên quan đến lợi ích rất nhiều thứ. Việc đầu tiên chúng ta cần làm là phải quy định và chấp hành quy định một cách nghiêm túc, kiên quyết loại trừ bất cứ người nào có hành vi chuộc lợi trong chuyện này. Đối với các quan chức cùng với các nhân viên có liên quan, bất cứ ai bị phát hiện ra thì nhất định phải xử phạt một cách nghiêm túc.

Thẩm Tòng Phi biết được rằng Hàn Đông xưa nay luôn rất coi trọng vấn đề kinh tế, đối với những con mọt hoặc là những quan chức lợi dụng chức quyền có trong tay hòng tư lợi cá nhân thì rất căm hận, bèn nói:

- Chuyện này trong hội nghị thường vụ anh nên nhấn mạnh thêm một lần nữa, nên có một công văn rõ ràng.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Đợi đến khi Nội các chính phủ có phê chuẩn rõ ràng xuống thì sẽ tiến hành, nhưng mà trước lúc đó, lão Thẩm, anh hãy chuẩn bị các công tác có liên quan, một khi đã có sự phê chuẩn chúng ta sẽ chính thức đi vào thực hiện.

Hàn Đông rất tự tin vào việc có được công văn phê chuẩn của Nội các chính phủ, và Hàn Đông cũng tự tin công văn này không lâu nữa sẽ được chuyển xuống.

Ngày hôm sau, Hàn Đông dẫn theo Vinh Tiểu Dân, Bộ Võng tiến hành kiểm tra toàn bộ một lần nữa công tác an toàn của các mỏ than, không lâu nữa sẽ tiến hành cải tạo di dời thành cổ, do đó Hàn Đông phải đặt một dấu chấm cho công tác đảm bảo an toàn mỏ than.

Dựa theo tình kiểm tra, công tác đảm bảo an toàn cho các mỏ than trong toàn huyện đều được làm rất tốt, do vậy mà Hàn Đông cũng rất hài lòng.

- Xem ra chỉ cần quyết tâm làm thì không có việc gì là không làm được.

Hàn Đông nghĩ trong lòng. Hắn cũng đặc biệt tìm hiểu qua những việc mà mấy vị phụ trách trước đã làm. Đối với vấn đề an toàn của mỏ than, các vị phụ trách trước cũng đã từng làm qua nhưng sau đó lại chẳng giải quyết được gì.

Thực ra tình hình của toàn Trung Quốc đều như vậy, nếu như bất cứ chuyện gì mà quyết tâm đi làm thì cũng có thể làm tốt, nhưng trên quan trường của Trung Quốc, các loại lợi ích cũng như quan hệ vô cùng phức tạp cho nên mới dẫn đến tình trạng công việc vừa đụng vào thì đã bị rất nhiều người phản đối và áp đặt, đặc biệt là những việc có liên quan đến lợi ích của nhiều người. Chính là vì như vậy, mỏ than của huyện Vinh Quang liền giống như là một chiếc bánh ga tô, mọi người ai cũng đều đang vui mừng thưởng thức chiếc bánh này, nhưng nếu như có người nào rút ra muốn thu chiếc bánh này về không cho mọi người ăn nữa, vậy thì những người còn lại sẽ cùng nhau họp lại chống cự, đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu mà các vị tiền nhiệm trước Hàn Đông thất bại.

Hàn Đông vừa đến đây đã rất coi trọng đến việc an toàn của mỏ than, hơn nữa động tác lại mạnh mẽ và cứng rắn, vị chủ tịch huyện trước đây cuối cùng bị kỉ luật là có liên quan đến việc con trai ông ta tham dự vào việc khai thác của mỏ than. Thêm nữa, con trai của chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương cũng bị Hàn Đông đuổi đi, việc này cũng làm liên lụy đến Sa Ứng Lương cũng bị Ủy ban kỉ luật tỉnh trách phạt, điều này đã khiến các cán bộ các cấp phải nhìn với một con mắt khác. Tại thời điểm mọi người gây chuyện ở Cổ Song Trấn thì Hàn Đông càng càng áp dụng biện pháp mạnh mẽ cứng rắn hơn.

Chính vì Hàn Đông trở nên mạnh mẽ cứng rắn thì mới có thể khiến cho mỏ than đi vào vận hành thuận lợi, mấy người định gây chuyện ấy cũng dần dần lắng xuống.

Nhìn thấy khuôn mặt Hàn Đông rạng rỡ nụ cười, Vinh Tiểu Dân và Bộ Võng cũng vô cùng vui mừng. Hai người bọn họ trong đợt chỉnh lý lại công việc của mỏ than đã bỏ không ít công sức, công lao không hề nhỏ.

Hàn Đông nói:

- Trước mắt có thể thấy, việc chỉnh lý an toàn cho mỏ than cơ bản đã kết thúc, nhưng Phòng than đá cũng không được lơi lỏng, trong công việc sau này, thứ nhất là phải tiến hành làm mạnh mẽ cây dựng đội ngũ. Thứ nữa là phải tăng cường kiểm tra an toàn, tuần tra, tuy rằng nguy cơ không an toàn đã được loại bỏ và đã có thể đảm bảo mỏ than trong toàn huyện an toàn sản xuất.

Vinh Tiểu Dân và Bộ Võng đều hết sức lắng nghe lời của Hàn Đông, Bộ Võng nói:

- Tôi nhất định sẽ ghi nhớ những lời chỉ thị của bí thư, mạnh mẽ xây dựng đội ngũ và tăng cường kiểm tra an toàn.

Hàn Đông gật đầu, đối với công tác của Bộ Võng cũng rất hài lòng, tuy rằng Vinh Tiểu Dân và Bộ Võng đều là thân tín của hắn, nhưng khi so sánh thì Bộ Võng là người đã ở bên cạnh hắn ngay từ đầu, cho nên Hàn Đông trong lòng cũng đã có một tình cảm nhất định. Thêm nữa là Bộ Võng làm việc lại rất nghiêm túc thật thà, do vậy nếu như điều kiện cho phép thì Hàn Đông cũng sẽ chiếu cố đến anh ta.

Kế tiếp, Hàn Đông lại tiến hành thị sát các công trình giao thông liên thôn của huyện Vinh Quang. Toàn huyện có tất cả hơn hai mươi thôn, về cơ bản đã bắt đầu động viên, nhưng cũng có chút không khả quan cho lắm. Bản thân giao thông của các thôn này cũng khá được, tính tích cực của con đường này cũng không phải là cao lắm vì dân chỉ cần đi một đoạn không xa thì đã có đường quốc lộ, cho nên họ cảm thấy việc sửa chữa chỉ tốn sức lực cho nên không chịu giúp sức sửa đường. Với tình hình này Hàn Đông yêu cầu ủy ban nhân dân huyện nhất định phải làm tốt công tác dân vận để có thể nhanh chóng tiến hành hạng mục này.

Hơn mười giờ sáng ngày mười tám tháng năm, Hàn Đông đang xem một số văn kiện trong văn phòng, thì điện thoại rung lên, Hàn Đông cầm điện thoại lên, là Phó chủ tịch tỉnh thường trực Phạm Đồng Huy gọi đến, Hàn Đông bắt máy nói một cách cung kính:

- Chào Phó chủ tịch Phạm, ngài có chỉ thị gì không?

Phạm Đồng Huy khẽ mỉm cười nói:

- Hàn Đông, chúc mừng các anh, Nội các chính phủ đã phê chuẩn phương án di dời cải tạo thị trấn của huyện Quang Vinh, văn bản phê duyệt nhanh chóng sẽ được chuyển xuống.

Hàn Đông nói:

- Cảm ơn Phó chủ tịch Phạm, như vậy là chúng tôi đã có thể tiến hành các công việc có liên quan rồi.

Phạm Đồng Huy nói:

- Ừ, tuy rằng văn bản phê duyệt chưa được chuyển xuống nhưng công việc các anh đã có thể bắt đầu, cải tạo di dời thành cổ là một công trình lâu dài cho nên mọi phương diện đều phải chuẩn bị cho thật tốt.

- Cảm ơn chỉ thị của Phó chủ tịch Phạm, tôi sẽ chú ý.

Hàn Đông cảm kích nói.

Hàn Đông cũng biết được rằng, Phạm Đồng Huy gọi cuộc điện thoại này thứ nhất là thông báo tin tức cho hắn, thứ hai là biểu thị sự quan tâm.

Tuy nhiên, Nội các chính phủ có thể phê chuẩn một cách nhanh chóng như vậy điều này khiến Hàn Đông lấy làm vui mừng.

Gác máy, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy là Trịnh Thành Văn, nói anh ta triệu tập hội nghị các ủy viên thường vụ huyện ủy mười một giờ có mặt tại phòng họp để thảo luận công văn di dời thành cổ.

Mười một giờ, Hàn Đông đúng giờ có mặt tại phòng họp, các vị ủy viên thường vụ cũng đã có mặt đầy đủ, trên mặt mọi người hiện rõ sự vui mừng, nhìn thấy Hàn Đông trong lòng cũng cảm thấy kính nể.

Nên biết rằng, từ lúc Hàn Đông đề xuất việc di dời thành cổ thì các cấp lần lượt phê chuẩn, mà thời gian tổng cộng chưa đầy một tháng. Cứ như vậy khiến cho mọi người đều không thể ngờ tới, từ đó mà mọi người mới thấy năng lực của Hàn Đông mạnh mẽ ra sao.

Hàn Đông ngồi trên ghế chủ tọa, nhìn một lượt khắp phòng họp nói:

- Vừa nãy Phó chủ tịch tỉnh Phạm vừa mới gọi điện đến và đã thông báo cho chúng ta một tin vui, Nội các chính phủ đã phê chuẩn kiến nghị di dời thành cổ của chúng ta. Cuộc họp hôm nay được mở ra chủ yếu là thảo luận về việc này nên được tiến hành như thế nào, mọi người có ý kiến gì đều có thể nói ra.

Thẩm Tòng Phi nói trước:

- Bí thư Hàn ra mặt quả nhiên là mã đáo thành công. Từ lúc chúng ta kiến nghị đến khi Nội các chính phủ phê chuẩn thời gian còn chưa đầy một tháng, có Bí thư Hàn làm chủ đại cục, công việc của chúng ta ở huyện Quang Vinh nhất định sẽ có thể hoàn thành tốt.

Những điều ông ta nói chỉ là những lời nói cung kính vô nghĩa đối với Hàn Đông, sau đó mới nói:

- Việc di dời thành cổ là một công trình lớn, do đó tôi đề nghị cần lập một tổ lãnh đạo do Bí thư Hàn làm tổ trưởng tổ lãnh đạo.

Điều này với mọi người đều không có ý kiến gì khác, xét cho cùng Hàn Đông là Bí thư huyện ủy, đương nhiên là một công trình lớn như vậy phải do hắn đảm nhận lãnh đạo là đúng rồi.

Theo sau đó là mọi người cùng nhau tiến hành thảo luận, cuối cùng quyết định, Hàn Đông đảm nhận vị trí tổ trưởng tổ lãnh đạo. Thẩm Tòng Phi làm tổ phó, công việc thường ngày do Thẩm Tòng Phi phụ trách, các lãnh đạo khác sẽ thành lập một Ban phụ trách và do phó chủ tịch huyện Vinh Tiểu Dân là trưởng ban.

Sở dĩ cho các vị ủy viên thường vụ khác cũng đảm nhận chức phó ban là bởi vì việc di dời thành cổ có liên quan đến nhiều phương diện, cho nên phải cho các vị ủy viên thường vụ đều phải tham dự vào mới có thể phát huy tác dụng. Đồng thời công trình này cũng là một công trình thành tích để cho mọi người cùng tham dự vào thì ai cũng sẽ có thành tích.

Hàn Đông cũng biết đạo lý ai cũng được phần, do vậy tình hình chung là Hàn Đông sẽ không làm gì quá phận sự.

Đương nhiên khi so sánh, vị trí của Vinh Tiểu Dân sẽ quan trọng nhất, tuy rằng Vinh Tiểu Dân chỉ là một trưởng ban nhỏ bé, nhưng công việc thường ngày là do anh ta đảm nhận, tuy rằng chức phó có rất nhiều người nhưng trưởng ban chỉ có một, vị trí rất rõ ràng.

Mọi người cũng nhận ra việc coi trọng Vinh Tiểu Dân của Hàn Đông, lại thêm trước đây Hàn Đông đi Bắc Kinh cũng dẫn theo Vinh Tiểu Dân cho nên trong lòng cũng không khỏi ngưỡng mộ.

Bây giờ mọi người ai cũng nhìn ra Hàn Đông là một người có thâm tình, nếu có thể lọt vào mắt xanh của Hàn Đông thì tương lai nhất định sẽ sáng lạn.

Trên hội nghị, Hàn Đông nhấn mạnh đến vấn đề kỉ luật, cảnh báo một cách nghiêm túc mọi người nhất định trong quá trình làm việc không được can dự một cách bất quy tắc, không được nghĩ đến tư lợi, nếu không nhất định sẽ chịu sự xử phạt của huyện ủy.

Mọi người ai cũng biết xưa nay Hàn Đông chưa bao giờ nói chơi, Hàn Đông đã nói ra như vậy, đến lúc đó còn có ai vi phạm thì nhất định sẽ không có chuyện lưu tình. Hễ nghĩ đến chuyện Chủ tịch thành phố cũng bị Hàn Đông đụng đến thì mọi người tự nhiên cũng không dám đối đầu với Hàn Đông.

Bây giờ, mọi người đều nhất loạt cho rằng sự sụp đổ của Sa Ứng Lương đều là do Hàn Đông, cho nên mọi người đối với Hàn Đông cung kính mà không dám đến gần.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.