Chương trước
Chương sau
Bí thư thành ủy Đàm Ngưng Hào sau khi nhận chức, ngày hôm sau liền muốn tới huyện Vinh Quang thị sát, Đàm Ngưng Hào coi trọng công tác của huyện Vinh Quang.

Nhưng Hàn Đông lại chẳng vui mừng tí nào, vì nếu Đàm Ngưng Hào là một người mạnh mẽ như vậy, thì nhất định rất kiềm chế ham muốn của mình. Y đến huyện Vinh Quang thị sát, chắc cũng chẳng có chuyện gì tốt.

Nhưng nếu Hồng Tiến Phong đã thông báo rồi, thì việc Đàm Ngưng Hào đến thị sát là không tránh khỏi, cho nên Hàn Đông cũng chỉ có thể làm những công tác chuẩn bị tương ứng cho tốt.

Gác điện thoại, Hàn Đông liền gọi điện cho Trịnh Thành Văn - Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy, gọi anh ta đến, nói cho anh ta biết chuyện Đàm Ngưng Hào đến thị sát, yêu cầu anh ta thông báo cho mọi người biết để chuẩn bị cho tốt.

Những vị ủy viên thường vụ sau khi nhận được tin đều bắt đầu hành động, đây có lẽ là địa phương đầu tiên mà Bí thư mới nhận chức đến thị sát, nếu như xảy ra chuyện gì, thì sẽ không dễ ăn nói. Đồng thời, trong lòng mọi người đều cảm thấy rất vui mừng, Chủ tịch Thành phố vừa mới đi, Bí thư thành ủy lại đến. Điều này cho thấy Chính quyền Thành phố rất coi trọng công tác của huyện Vinh Quang. Có sự coi trọng của lãnh đạo Thành ủy, mọi người muốn thăng cao tất nhiên sẽ nhanh hơn những cán bộ ở những nơi khác.

8h50 sáng ngày 20 tháng 7, Hàn Đông dẫn theo cán bộ Ủy viên thường vụ huyện Vinh Quang đến ranh giới huyện Vinh Quang.

Đợi một hồi, xe số 1 của Thành ủy chầm chậm đến, sau khi dừng xe, Bí thư thành ủy Đàm Ngưng Hào và các ủy viên thường vụ, Trưởng ban thư ký Thành ủy cùng từ trên xe bước xuống.

Hàn Đông tiến lên hai bước nhiệt tình nói:

- Chào mừng Bí thư Đàm đến huyện Vinh Quang thị sát chỉ đạo công tác.

Ủy viên Thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy từ trên xe bước xuống đứng cạnh Đàm Ngưng Hào giới thiệu:

- Bí thư Đàm, đây là đồng chí Hàn Đông - Bí thư huyện ủy huyện Vinh Quang.

Đàm Ngưng Hào gật gật đầu, đưa tay bắt tay Hàn Đông, lập tức nói:

- Đồng chí Hàn Đông đúng là tuổi trẻ tài cao.

Hàn Đông gượng cười, tại sao ai gặp mình lần đầu tiên cũng nói câu này chứ.

Sau đó Thẩm Tòng Phi và những người theo sau Hàn Đông lần lượt bước lên diện kiến Đàm Ngưng Hào, Hàn Đông đứng bên cạnh Đàm Ngưng Hào giới thiệu mọi người.

Đối với những người khác, Đàm Ngưng Hào lại không có thái độ khách khí giống như đối với Hàn Đông, chỉ gật đầu bình thường, hoặc trả lời một câu “Được” .v.v..

Sau khi một hồi giới thiệu kết thúc, Đàm Ngưng Hào mời Hàn Đông lên xe của y, nhưng không để cho những người khác đi trước về cương vị công tác của mình.

Đến huyện Vinh Quang, Đàm Ngưng Hào trước tiên đi thị sát tình hình khu Tân Thành, sau đó liền đến phòng họp huyện ủy huyện Vinh Quang, nghe những báo cáo liên quan về tình hình công tác huyện Vinh Quang.

Trong tình huống này, tất nhiên chủ yếu là do Hàn Đông - Bí thư huyện ủy báo cáo, Chủ tịch huyện Thẩm Tòng Phi là người báo cáo tiếp theo, những người khác thì không làm báo cáo chuyên môn, chỉ khi nào Đàm Ngưng Hào có vấn đề gì đó thì mới phụ trách trả lời một chút.

Khi đang nghe báo cáo công tác, Đàm Ngưng Hào cầm lấy cây bút viết viết lên quyển sổ của y, thỉnh thoảng lại hỏi một chút số liệu, thoạt nhìn rất thiết thực.

Kế tiếp, Đàm Ngưng Hào phát biểu bài thuyết trình quan trọng, dành cho công tác huyện Vinh Quang khẳng định hoàn toàn. Đồng thời cũng hi vọng Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện Vinh Quang không ngừng cố gắng, làm nên những thành tích lớn hơn nữa. Sau khi Đàm Ngưng Hoa phát biểu xong, liền yêu cầu những người khác ra về, còn y thì ở lại cùng Hàn Đông nói chuyện.

Vóc dáng Đàm Ngưng Hào khá cao lớn khôi ngô, ngồi ở đây có cảm giác vô cùng khí thế. Hơn nữa ánh mắt khá sắc sảo, nếu là người khác, sớm đã có chút căng thẳng thiếu tự tin rồi. Nhưng Hàn Đông không phải là người bình thường, cho dù khí thế của Đàm Ngưng Hào có hơn chút nữa, Hàn Đông vẫn như vậy.

Lúc này, Hàn Đông ngồi đối diện với Đàm Ngưng Hào, trên mặt mang theo một nụ cười đúng mực, ánh mắt nhìn thẳng Đàm Ngưng Hào.

Đàm Ngưng Hào lúc này thản nhiên một chút, mở miệng nói:

- Hàn Đông, tôi cũng không xa lạ gì với cái tên của anh, chính trị công khai, mô hình Phú Nghĩa, đồng chí Hàn Đông quả thật làm nên thành tích không nhỏ đấy.

Hàn Đông không biết rốt cục Đàm Ngưng Hào muốn nói với mình điều gì. Nhưng bình thường khi bắt đầu những câu nói tán thưởng, thì sau nó luôn là áp lực, vì vậy Hàn Đông chỉ khách khí, đợi những câu nói sau của Đàm Ngưng Hào.

Quả nhiên, Đàm Ngưng Hào trước tiên khen những thành tích của Hàn Đông, sau đó liền nói đến những nội dung như lãnh đạo tăng cường Đảng, tăng cường tập trung chế độ dân chủ, trong đó ý quan trọng nhất là Thành ủy là trung tâm lãnh đạo toàn bộ công tác của thành phố Vinh Châu, cần nhìn vấn đề từ phương diện đại cục mà giải quyết vấn đề.

Hàn Đông nghe y nói một tràng, cũng dần dần hiểu ra được y, trong lòng thầm nghĩ:

“Đàm Ngưng Hào muốn làm cái gì, chẳng lẽ lại muốn lấy huyện Vinh Quang làm điển hình, lập một tấm gương sao? Hừ, mình lại muốn xem y muốn làm cái gì.”

Đàm Ngưng Hào nhìn vẻ mặt không chút sợ hãi của Hàn Đông. Trên mặt mang một nụ cười nhạt, trong lòng nghĩ tên tiểu tử này cũng biết cách kìm nén cảm xúc đấy.

Thực ra, sở dĩ đến thị sát huyện Vinh Quang sớm như vậy, chủ yếu y nghĩ huyện Vinh Quang có thể làm ra tin tức lớn như vậy, mà Hàn Đông lại rất phi thường mạnh mẽ, vì vậy, tiện thể rung lên một hồi chuông báo động cũng là nên làm, y cũng mơ hồ biết rằng Hàn Đông cũng có người chống đỡ trong chuyện này, nhưng người chống đỡ không chỉ có một mình Hàn Đông, làm một Bí thư nghiêm chỉnh ngoan ngoãn, Đàm Ngưng Hào cũng có mạng lưới quan hệ của y, bởi vậy chọn huyện Vinh Quang làm công tác triển khai đột phá là phương hướng chính xác.

“Hừ”

Quả nhiên là vậy.

Hàn Đông âm thầm hừ một tiếng, xem ra Đàm Ngưng Hào này nghĩ muốn đem Vinh Quang làm bàn tính, nhưng như vậy là tính sai rồi.

Tuy rằng trong lòng hắn rất không thích, nhưng sắc mặt Hàn Đông thì lại không biểu hiện ra ngoài, cung kính nói:

- Bí thư Đàm, huyện Vinh Quang dưới sự lãnh đạo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố ở công tác phát triển các phương diện, cũng đạt được những thành tích nhất định, trong những công tác về sau, Huyện ủy nhất định phải tuân theo các phương châm, chính sách, chỉ thị phát triển của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.

Tất cả những lời này của Hàn Đông đều là khách sáo, vô nghĩa, một chút thành ý cũng không có.

Đàm Ngưng Hào nghe xong, sắc mặt có chút âm trầm, nhưng y lại nghĩ sang chuyện khác, sắc mặt lại nhanh chóng trở về bình thường, cười nhạt, chuyển sang chủ đề khác.

Nói chuyện được một lúc, Đàm Ngưng Hào liền từ chối lời mời ăn cơm trưa của Hàn Đông, dẫn theo người về thẳng thành phố Vinh Châu.

Các vị ủy viên thường vụ huyện Vinh Quang nhìn theo chiếc xe Thành ủy rời đi chầm chậm, trong lòng mọi người đều thắc mắc, bọn họ nhìn sắc mặt Đàm Ngưng Hào khi rời đi có chút không ổn, rất khác so với lúc vừa đến, mọi người đều đoán xem rốt cục Đàm Ngưng Hào và Hàn Đông đã xảy ra chuyện gì, khiến cho y tự nhiên mất hứng như vậy.

Đồng thời, trong lòng mọi người cũng thần cảm thán, Hàn Đông đúng thật dũng cảm, không để cho Chủ tịch thành phố chút thể diện nào, cũng không để thể diện cho tân Bí thư thành ủy, Bí thư Huyện ủy như vậy, ước chừng cả nước cũng không tìm ra vài người.

Trong lòng Hàn Đông thở dài một hơi, quay người nói với mọi người:

- Bí thư Đàm đưa ra yêu cầu cao tiêu chuẩn cao cho huyện Vinh Quang, hy vọng mọi người sau này làm việc phải nỗ lực hơn nữa, ở mọi công việc mỗi người phải cố gắng, làm thực.

“A… ha, xem ra Hàn Đông và Đàm Ngưng Hào đã xảy ra xung đột gì rồi, hắn lo rằng về sau Đàm Ngưng Hào sẽ gây rắc rối cho thường vụ huyện ủy.”

Phó thường trực huyện ủy Ấu Đăng Quyền trong lòng thầm nghĩ, không kìm được vui mừng.

Theo việc Bí thư thành ủy Đinh Vi Dân đã điều đi, sự ủng hộ của Hàn Đông ở Thành ủy Vinh Châu cũng yếu đi rất nhiều, vì vậy Ấu Đăng Quyền cảm thấy có lẽ việc này đối với mình mà nói là một cơ hội tốt.

Trước đây Ấu Đăng Quyền bị ép buộc, không có cách nào đành phải dựa dẫm vào Hàn Đông, như vậy mới giữ vững được vị trí của y, nói cách khác chính là giống như Lý Hoán Giai, Lý Vĩnh Trung bị điều chỉnh đến chức vụ nhàm chán.

- Hừ, Hàn Đông kiêu ngạo lâu như vậy, rốt cục cũng đến lượt hắn xuống dốc, mình chỉ cần lọt vào mắt của Đàm Ngưng Hào, muốn tiến lên một bước cũng không phải là không có khả năng.

Trong lòng Ấu Đăng Quyền nhanh chóng nghĩ đến điều này, y cảm thấy ngày trước y chọn cách tạm thời dựa hơi Hàn Đông đúng là anh minh. Đại trượng phu biết co biết duỗi, ngày trước nếu mình không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, thì làm sao có được cơ hội tốt như ngày hôm nay?

- Bí thư Hàn, xem ra yêu cầu của Bí thư Đàm rất chặt chẽ.

Thẩm Tòng Phi đi cùng Hàn Đông về văn phòng, trên mặt thoáng có chút lo lắng.

Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:

- Chặt chẽ mới tốt chứ, có áp lực mới có động lực, huyện Vinh Quang bây giờ đang trong quá trình chuyển biến nhanh, lãnh đạo cấp trên yêu cầu cao một chút, cũng chỉ là thúc đẩy các công tác của chúng ta tốt hơn thôi.

Thẩm Tòng Phi gật đầu nói:

- Bí thư Hàn nói rất đúng. Nhưng tôi thấy rằng chúng ta sau này phải tăng cường thêm một bước xây dựng phong cách làm việc, nâng cao hiệu quả công việc ở mọi mặt, tranh thủ hoàn thiện hơn nữa các hạng mục công việc, như vậy mới không phụ trách nhiệm của chúng ta. Đồng thời Thành ủy cũng hài lòng hơn.

Hàn Đông cười nói:

- Chủ tịch Thẩm nói đúng. Bất kể khi nào tăng cường xây dựng công tác làm việc, cũng đều rất quan trọng, đặc biệt là khi công việc bận rộn. Trong hoàn cảnh nhiệm vụ quan trọng, thì càng cần tiến hành tăng cường là đương nhiên. Tôi tin tưởng dưới sự lãnh đạo chính xác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, huyện Vinh Quang nhất định có thể đạt được thành quả lớn hơn nữa, chúng ta cũng phải có lòng tin về tương lai sau này chứ

Thẩm Tòng Phi thoáng có chút yên tâm, mỉm cười nói:

- Huyện Vinh Quang có lãnh đạo như Bí thư Hàn, chúng tôi đều có lòng tin sẽ làm tốt được việc.

Đợi sau khi Thẩm Tòng Phi đi khỏi, Hàn Đông gọi điện cho Chu Khải Kiệt, đem chuyện Đàm Ngưng Hào đến thị sát nói cho anh ta biết.

Chu Khải Kiệt nói:

- Bí thư Đàm mới nhận chức, chuyện phóng vài ngọn lửa cũng là bình thường, Hàn Đông anh cũng đừng lo lắng quá, Thành ủy rất coi trọng công tác của của huyện Vinh Quang, tất nhiên hi vọng công việc của huyện Vinh Quang càng ngày càng tốt.

Chu Khải Kiệt khá tin tưởng công việc sau này, lấy Hàn Đông làm mối quan hệ, y đã ngầm thỏa thuận với Trưởng ban thư ký thành ủy Hồng Tiến Phong, Trưởng ban tuyên giáo thành ủy Đàm Bá Duệ, Bí thư Đảng ủy công an Khương Tường Vũ, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Bùi Bảo Thuận, mặt khác y cũng biết Thường vụ huyện ủy, Tư lệnh viên quân phân khu Lý Đại Dũng cũng rất ủng hộ Hàn Đông, bởi vậy Đàm Ngưng Hào cho dù không thích Hàn Đông, cũng không thể lay chuyển được vị trí của Hàn Đông.

Hàn Đông gọi điện thoại, cũng không phải vì lo lắng, chỉ là muốn Chu Khải Kiệt hiểu một chút tình hình. Cũng tiện có một chút chuẩn bị mới được. Trưa ngày hôm sau, Hàn Đông hết giờ làm việc đang đến nhà khách Huyện ủy, Thẩm Tòng Phi liền gọi điện thoại cho Hàn Đông, giọng tức giận nói:

- Bí thư Hàn, vừa mới có một cô gái tên Trần Diễm Nhạn, nói nhận thầu dự án mới của thị trấn, còn nhắc đến Bí thư Đàm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.