Hắn đột nhiên trở mặt, Trần Diễm Nhạn cũng không chịu yếu thế, lãnh đạm nói:
- Tôi khuyên anh nên suy nghĩ một chút, đừng có quyết định vội vàng như thế.
Hàn Đông lãnh lẽo nhìn ả một cái, không nói gì, cầm chén trà lên uống.
Ả đàn bà này, Hàn Đông đã không còn gì để nói nữa, ả muốn dùng thủ đoạn gì, Hàn Đông cũng không sợ, hắn sẽ hầu tiếp đến cùng, thấy thế Trần Diễm Nhạn liền đứng dậy nói:
- Vậy được rồi, tôi cũng không làm phiền Bí thư Hàn nữa, đây là danh thiếp của tôi, Bí thư Hàn giữ lấy, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi.
Cô lấy ra một tấm danh thiếp thơm nức mùi nước hoa, đặt trên bàn của Hàn Đông, xoay người bước ra ngoài, tiếng giày cao gót cộp cộp vang lên.
Tả Nhất Sơn nhìn theo bóng dáng của Trần Diễm Nhạn, trong lòng nghĩ cô ta có lai lịch gì, xem ra Bí thư Hàn cũng không ưa cô ta.
Hàn Đông quả thật đúng là đối với Trần Diễm Nhạn không ưa chút nào, ả đàn bà này cũng quá kiêu ngạo, không ngờ lại còn đến tận đây uy hiếp mình, cũng chỉ là một Bí thư thành ủy thôi mà, đừng nói là thân phận của hắn như thế, cho dù là quan hệ của Hàn Đông ở Vinh Châu, Đàm Ngưng Hào muốn động vào hắn, cũng không phải dễ.
“Cái này, có lẽ chỉ sợ cô ta ở Tân Châu được chiều chuộng quen rồi, cho rằng đến Vinh Châu vẫn có thể làm việc tùy tiện sao?” Hàn Đông trong lòng suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2225952/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.