- Tiểu Đông, có muốn đến nhà tôi chơi trước không?
Lữ Nam Phương cười hỏi:
- Con bé Nhạc Nhạc ấy, vốn muốn bảo nó đến đây đón tôi, nhưng tôi đoán nó xấu hổ, nên không đến, đợi lát nữa đành phải ngồi xe của anh Mạn Lương về vậy.
Hàn Đông cười nói:
- Không sao, dù sao anh Mạn Lương cũng không có bận gì cả.
Lữ Nhạc không đến đón Lữ Nam Phương là tốt nhất, để khi gặp nhau đỡ phải xấu hổ.
Hai người đi ra ngoài, liền nhìn thấy Hàn Mạn Lương đang đợi ở đó, nhưng xe anh ta lái, không ngờ là chiếc xe Red Banner của Hàn lão thái gia.
Lữ Nam Phương vừa bắt đầu không chú ý, nhưng sau khi lên xe, nhìn thấy trên kính chắn phía trước của xe có dán một giấy thông hành có đóng dấu đỏ thẫm, không khỏi trợn tròn mắt, nói:
- Không phải chứ, chiếc xe này cũng quá ngon.
Nhìn vào những giấy thông hành này, lái chiếc xe này, Yến Kinh không có chỗ nào là không thể đi được cơ chứ.
Hàn Mạn Lương cười ha hả nói:
- Lần đầu tiên anh lái chiếc xe này đã nghiện rồi, lão thái gia biết Tiểu Đông sắp quay về, đặc biệt bảo anh lái chiếc xe này đi đón nó, hơn nữa chỉ cần Tiểu Đông ở Yến Kinh, thì dùng chiếc xe này. Anh đã quyết định rồi, thời gian này anh sẽ làm lái xe cho Tiểu Đông, ha ha.
Trong lòng Lữ Nam Phương rất ngưỡng mộ, cảm thán nói:
- Tiểu Đông lần này oai phong thật.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2225830/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.